🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 81: LÀ LÝ PHÀM Đòi lời giải thích thay Cố Họa Y?
Ông cụ Cố sững sờ, hoàn toàn không hiểu Vương Trường Hạ đang nói cái gì.
“Đổng sự Vương, ngài nói vậy là có ý gì?” Ông cụ Cố ngẩn ra hỏi.
Vương Trường Hạ hừ lạnh, nói: “Có phải ông muốn tước bỏ chức vị Phó tổng giám đốc của Cố Họa Y, còn đuổi cô ấy ra khỏi Công ty thuốc Vân Sinh?”
“Làm như vậy còn không phải là vì Họa Y bắt nạt Mộng Dao sao, tôi chính là vì việc lớn mà quên tình nhà, Đổng sự Vương, ngài yên tâm, nếu như ngài cảm thấy trừng phạt này còn chưa đủ, vậy ngài cứ nói thẳng, tôi nhất định sẽ làm theo, chỉ cân không ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà chúng ta, không ảnh hưởng đến đầu tư là được”
Ông cụ Cố cười nói, gương mặt già nua kia, muốn có bao nhiêu không biết xấu hổ thì có bấy nhiêu không biết xấu hổ.
Nhưng mà.
Sắc mặt Vương Trường Hạ sâm lại, trâm giọng nói: “Ý của tôi là, khôi phục chức vị Phó tổng giám đốc của Cố Họa Y, hơn nữa, sau này chuyện đầu tư hợp tác của nhà họ Vương tôi với Công ty thuốc Vân Sinh sẽ do Phó tổng giám đốc Cố phụ trách”

Hả!!
Tất cả mọi người trong phòng họp đều choáng váng!
Lời này, lời này là có ý gì?
Vương Trường Hạ điên rồi sao?
Con gái của mình bị đánh, vậy mà ông ta lại nói chuyện giúp người ra tay đánh?
Ông cụ Cố cũng sửng sốt đến nửa phút mới phản ứng lại, khuôn mặt tràn đầy vẻ không dám tin, hỏi: “Đống sự Vương, ngài đang nghiêm túc?”
“Đương nhiên.” Vương Trường Hạ trả lời: “Tôi đã hiếu rõ chuyện này rồi, là Mộng Dao làm sai trước, chúng tôi đặc biệt đến nhận lỗi với Phó tổng giám đốc Cổ, cũng hi vọng sau này ông cụ Cô đừng làm khó Phó tổng giám đốc Cố nữa”
Nói xong, Vương Trường Hạ dẫn theo con gái, quay người khom lưng cúi đầu với Cố Họa Y: “Phó tổng giám đốc Cố, rất xin lỗi, gây thêm phiên toái cho ngài rồi”
Vương Mộng Dao cũng nói xin lỗi: “Xin lỗi, tôi không nên làm phiền cô, hôm nay tôi xin lỗi cô vì tất cả những chuyện mình đã làm”
Vương Hàn Siêu còn mặt đối mặt với Lý Phàm nói xin lỗi: “Ngài… ngài Lý, xin lỗi, hôm nay tôi xúc động quá rồi, hi vọng ngài đừng ghi hận tôi, đừng nói với Kiều gia và Thiên gia…
Còn chưa dứt lời, Lý Phàm đã cướp lời: “Được rôi, không sao, tôi không so đo với anh. Nhưng chuyện này vẫn cân Họa Y gật đầu mới được”
Nói xong, Lý Phàm nhìn sang Cố Họa Y vẫn đang ngây người ở bên cạnh.
Lúc này Cố Họa Y mới hồi phục tinh thân, nhìn ba người khom lưng cúi đầu xin lỗi ở trước mặt, vội vàng đỡ Vương Trường Hạ, nói: “Đổng sự* Vương, ngài đừng như vậy, chuyện này cứ thế đi, còn mong Đống sự Vương giữ vững hợp tác với Công ty thuốc Vân Sinh chúng tôi”
Đổng sự: thành viên hội đồng quản trị.
Vương Trường Hạ mỉm cười, lau mồ hôi lạnh trên thái dương, ánh mắt lại rơi lên trên người Lý Phàm, Lý Phàm hơi đưa ánh mắt ra hiệu, Vương Trường Hạ mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Phó tổng giám đốc Cố, vậy chúng tôi đi trước.”
Nói xong, ông ta cũng không chào hỏi ông cụ Cố, vội vã mang theo con trai con gái rời khỏi phòng họp.
Giờ phút này, mọi người trong phòng họp đều thở hắt ra.
Cảnh tượng vừa rồi đánh một cú rất mạnh vào thị giác của bọn họ!
Vậy mà Vương Trường Hạ lại mang theo con trai con gái đến xin lỗi Cố Họa Y và Lý Phàm.
Sắc mặt ông cụ Cố cũng vô cùng khiếp sợ, nghi ngờ nhìn Cố Họa Y, hỏi: “Họa Y, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lúc này Cố Họa Y cũng không hiểu gì, lắc đầu nói: “Ông nội, cháu cũng không biết”
Nói xong, cô liếc mắt thoáng nhìn Lý Phàm đang cười nhạt ở bên cạnh mình.
Việc này có liên quan đến anh sao?
Ông cụ Cố cũng nhíu chặt mày, suy nghĩ hồi lâu nhưng cũng không nghĩ ra.
Nhưng mà, nếu chuyện đã thế này rồi, ông ta cũng không có ý định tìm hiểu đến cùng, nói với Cố Họa Y: “Nếu Đổng sự Vương đã cầu xin cho cháu, vậy cháu cứ tiếp tục đảm nhiệm chức vị Phó tổng giám đốc đi, còn nữa, sau này cháu phụ trách hợp tác đầu tư với nhà họ Vương, vất vả rồi”
Nghe nói như vậy, Cố Tuấn Hào sốt ruột, hô: “Ông nội, không thể, sao có thể trả lại chức vị Phó tổng giám đốc cho Cố Họa Y chứ, ông xem việc ngày hôm nay đi, hơn nữa, đầu tư hợp tác với nhà họ Vương vẫn luôn là cháu phụ trách”
Cố Tuấn Hào hoảng hốt.
Thoáng một cái đã mất đi chức vị Phó tổng giám đốc và hợp tác với nhà họ Vương, địa vị của Cố Tuấn Hào anh ta ở trong công ty tụt dốc không phanh!
Kết quả, ông cụ hừ lạnh quát: “Đủ rồi! Cháu đừng làm loạn nữa, bây giờ là thời kỳ quan trọng của Công ty thuốc Vân Sinh, nhất định phải đồng tâm hiệp lực giành được hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, cháu cũng phải thu bớt ngang bướng, giúp đỡ Họa Y, biết không?”
Nói xong, ông cụ Cố dứt khoát quay người rời đi.
Cố Họa Y cũng lạnh lùng nhìn Cố Tuấn Hào đang tức giận, kéo Lý Phàm rời đi.
Giờ phút này hai mắt Cố Tuấn Hào đỏ bừng, tức giận nện một quyền lên bàn hội nghị, thấp giọng rống giận: “Cố Họa Y, Lý Phàm, tôi sẽ không bỏ qua cho hai người!”
Bên này, Cố Họa Y kéo Lý Phàm rời khỏi công ty, đến cửa công ty, cô đột nhiên dừng lại, quay người lạnh mặt hỏi: “Lý Phàm, anh nói đi, chuyện này có liên quan đến anh không?”
Lý Phàm đã đoán được Cố Họa Y sẽ hỏi như vậy, nhún vai, thản nhiên cười nói: “Vì sao em lại cảm thấy như vậy?”
Cố Họa Y trả lời: “Vừa rồi người khác không chú ý, nhưng em có chú ý, Vương Trường Hạ vừa đến đã nhận lỗi với anh đầu tiên, sau đó ở trong phòng họp, Vương Hàn Siêu lại hành động như vậy, còn nói cái gì mà nhà họ Kiều, nhà họ Thiên. Anh còn dám ngụy biện chuyện này không liên quan đến anh?”
Cố Họa Y rất cẩn thận, vừa rồi trong phòng họp không nói thẳng ra, bây giờ kéo Lý Phàm ra ngoài rồi mới hỏi.
Lý Phàm nhìn khuôn mặt xinh đẹp và đôi mắt to của Cố Họa Y, cười nói: “Em nghĩ nhiều rồi, có lẽ Vương Trường Hạ vì em nên mới cúi đầu xin lỗi anh, về phần Vương Hàn Siêu, chắc cũng là hiểu lầm thôi. Em cũng không suy nghĩ một chút, anh là hạng người gì, sao có thể khiến Vương Trường Hạ nhận lỗi với mình chứ”
Khóe mắt Cố Họa Y hơi nheo lại, trong lòng tràn đầy nghỉ hoặc, định hỏi thêm gì đó, điện thoại di động lại vang lên.
Cô vội nhận điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng của Kim Thiện Na, hỏi: “Họa Y, cậu ở đâu vậy, không phải nói tối nay đến phòng âm nhạc Vienna sao, tớ đang ở nhà cậu đấy: Lúc này Cố Họa Y mới nhớ ra, vội vàng nói: “Tớ về ngay đây”
Cúp điện thoại, cô liếc nhìn Lý Phàm, thở dài một hơi nói: “Được rồi, đưa em về nhà đi”
Lý Phàm cười hi hi, lái xe điện chở Cố Họa Y về nhà.
Vừa vào nhà đã thấy Kim Thiện Na ăn mặc vô cùng thời trang, dáng người quyến rũ tựa ma quỷ, mái tóc uốn sóng màu hạt dẻ, đôi chân thon dài mặc một chiếc váy siêu ngắn màu vàng nhạt, bên trên thì mặc một chiếc áo bó hở vai, lộ rõ dáng người hoàn mỹ tuyệt đẹp.
Khí chất và bề ngoài của người phụ nữ này đều rất tuyệt vời, đi đến đâu cũng đều là yêu tinh!
“Họa Y”
Nhìn thấy Cố Họa Y trở về, Kim Thiện Na nhào đến, thân mật ôm Cố Họa Y.
Nhưng, khi cô ta nhìn thấy Lý Phàm ở sau lưng, sắc mặt lập tức sầm lại, thầm nói: “Sao anh cũng về rồi”
Lý Phàm mỉm cười, tự giác đi vào trong phòng bếp.
Cố Họa Y cũng không để ý đến Lý Phàm, đi vào phòng khách cùng Kim Thiện Na, ngồi trên ghế sofa.
“Họa Y, cho tớ xem thiệp mời nào” Kim Thiện Na giục.
Cố Họa Y lấy thiệp mời màu vàng trong túi ra đưa cho Kim Thiện Na, cười nói: “Hay là một mình cậu đi đi, hôm nay tớ không đi được rồi”
Nghe xong lời này, Kim Thiện Na cuống lên, hỏi: “Vì sao? Đây chính là cơ hội ngàn năm có một đấy, không phải cậu vẫn luôn yêu thích ngài .Joe Hisaishi sao, trước kia cậu từng nói muốn trở thành học trò của ông ấy đấy”
Cố Họa Y cười nói: “Đây là Từ Thiên Hải tặng, cậu cũng biết anh ta có ý gì với tớ, nếu tớ đi, vậy không phân rõ được rồi”
“Từ Thiên Hải tặng?” Trong mắt Kim Thiện Na tràn đầy nghỉ ngờ, nói: “Không thể nào, tớ đã từng hỏi thăm về loại thiệp mời màu vàng này, toàn bộ Hán Thành chỉ có mười tấm, cậu cho rằng ai cũng có thể lấy được sao? Sao tên Từ Thiên Hải kia có thể lấy được loại thiệp mời này chứ”
“Toàn bộ Hán Thành chỉ có mười tấm?” Cố Họa Y ngỡ ngàng, rõ ràng đã bị lời nói của Kim Thiện Na dọa.
“Nhưng nếu không phải Từ Thiên Hải tặng, vậy sẽ là ai?” Cố Họa Y hỏi ngược lại.
Kim Thiện Na cũng nhíu mày hỏi: “Có phải còn có người nào thâm mến theo đuổi cậu không? Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ phân tích giúp cậu”
Cố Họa Y liếc mắt lườm cô ta, gắt giọng: “Cậu nói bậy gì đấy”
Nói xong, cô còn liếc nhìn Lý Phàm đang bận rộn trong phòng bếp, ngay sau đó, chợt nghĩ đến điều gì, nhỏ giọng nói: “Lần trước Lý Phàm từng hỏi có phải tớ yêu thích .Joe Hisaishi..”
Kim Thiện Na giật mình, cầm thiệp mời màu vàng trong tay, cũng nghi ngờ nhìn về phía phòng bếp cùng Cố Họa Y, nhỏ giọng hỏi: “Không phải cậu định nói với tớ là tấm thiệp mời này là do Lý Phàm lấy được đấy chứ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.