Chương trước
Chương sau
"Anh cũng biết bảng xếp hạng sát thủ? Rốt cuộc. anh là ai?" Mặt Mèo Yêu u ám hỏi.

" Tôi là ai á? Ha ha... Là người mà cặp mèo các người không thể chọc vào được, thế nên tôi khuyên cô tới từ đâu thì quay về đấy đi

"Người mà cặp đôi mèo bọn tôi không chọc. được? Ha... Anh quá đề cao bản thân rồi đấy nhỉ?" Mèo. Yêu nhếch môi nói.

"Tuy là cặp đôi nhà mèo các người xếp thứ 21 trên bảng xếp hạng, nhưng nếu một trong hai người tách ra thì tôi đoán là ngay cả top 500 các người cũng không vào được đâu nhỉ?" Diệp Thanh khinh thường nói.

Trên thực tế đúng như những gì Diệp Thanh nói, nếu Mèo Rừng và Mèo Yêu hoạt động riêng lẻ thì thực lực của bọn họ sẽ yếu như nhau, nhưng khi hai người phổi hợp lại thì sức chiến đấu sẽ tăng gấp bội

Thế nên từ trước tới nay, cặp vợ chồng sát thủ này luôn xuất hiện cùng với nhau, chưa từng tách rời.

Mà bây giờ, Diệp Thanh đã trốn xuống hầm để xe, vậy Mèo Rừng đã không còn cách nào để phối hợp với Mèo Yêu đối phó anh được, thế nên sức chiến đấu của họ giảm xuống rất nhiều.

'Vậy thì sao chứ? Đủ để đối phó với anh rồi” Mèo 'Yêu trăm giọng nói.

Nhưng thực lực của người đàn ông trước mặt này. rất mạnh, có thể cô không phải là đối thủ của anh ta, cho dù cô không hạ được người đàn ông này thì cô vẫn rất tự tin có thể ép được anh ta ra khỏi hầm để xe.

Cô lại càng tin rắng, chỉ cần ép được tên đàn ông, này ra khỏi hầm để xe, có Mèo Rừng phối hợp thì tên khốn này chết chắc.



Mèo Yêu rút một thanh nhuyễn kiếm từ bên hông ra.

Quần áo full đỏ, mà thanh kiếm cũng là màu đỏ rực rơ, tốt cuộc người phụ nữ này thích màu đỏ đến mức nào chứ?

Nhuyễn kiếm uốn lượn, đường kiếm hóa thành ánh lửa lao thẳng về phía Diệp Thanh, trong gió truyền đến tiếng kêu "xèo xèo”

"Ây dô... Vậy mà đã bước vào cảnh giới Huyễn Hóa rồi, xem ra thực lực của một mình cô có thể lọt vào top 300 sát thủ trên bằng xếp hạng rồi ha!" Đổi mặt với ánh kiếm đỏ rực, Diệp Thanh không những không sợ mà còn trưng ra vẻ mặt tươi cười khen ngợi.

"Thảo nào hai năm qua không nghe thấy tin tức gì của hai vợ chồng các người, chắc là trốn đến góc xó xỉnh nào đó khổ luyện rồi nhỉ?”

"Có điều cho dù có bước từ Khí Tông cảnh sang Huyễn Hóa cảnh thì sao nào?”

"Ở trước mặt tôi, hai còn mèo các người cũng chỉ là hai gã hề mà thôi”

Trong lúc nói nhảm, cuối cùng Diệp Thanh cũng. cử động, bàn tay anh nắm chặt thành quyền, cứng rằn đón lấy nhuyễn kiếm rực lửa mà Mèo Yêu đâm tới.

Dùng tay không đỡ kiếm sắc, chuyện này sao có thể.

"Răng rắc..."

Không gì là không thể, trên thế giới này luôn có những điều kỳ diệu xảy ra.



Không... Nằm đấm của Diệp Thanh đánh gãy vụn thanh nhuyễn kiếm, nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, nằm đấm của anh vẫn tiếp tục lao thẳng về phía trước

"Bốp..."

Một tiếng kêu giòn giã vang lên, quả đấm của anh đáp xuống bụng của Mèo Yêu.

Cô ta hét thảm một tiếng rồi bay ngược ra sau, ngã xuống cách đó vài mét, phun ra một ngụm máu.

Mèo Yêu khó tin ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thanh, kinh hãi: "Anh đã bước vào cảnh giới Hư Không. rồi?"

Còn trẻ như vậy đã bước vào Hư Không cảnh, chuyện này sao có thể?

Phải biết rằng võ đạo có bảy cảnh, Hư Không cảnh đã là cảnh giới thứ tư rồi, rất nhiều người trong giới võ lâm cả đời cũng không thể bước vào cảnh giới Hư Không.

Nghe nói, trên thế giới người trẻ tuổi nhất bước vào Hư Không cảnh chính là Vương Đạo Nhất, được. mệnh danh là thiên tài võ thuật, khi ông ta bước vào cảnh giới này cũng đã bốn mươi lăn tuổi rồi, mà tên thanh niên trước mặt này mới bao nhiêu tuổi chứ?

Nhìn trông chưa đến hai lắm tuổi nữa!

Trẻ như vậy đã đến Hư Không cảnh, này cũng quá dã man rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.