“Tiếu Oánh Ức cao quý trang nhã, Lâm Giai Di quyến rũ động lòng người, và Hoa Nhàn San duyên dáng yêu kiều."
Đối diện với lời dị nghị của mọi người, vẻ mặt của Diệp Thanh vẫn thản nhiên như thường, suốt một năm qua anh đã nghe rất nhiều lời châm chọc rồi, nghe riết cũng thành quen.
Diệp Thanh không để ý đến những người này, anh nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn người qua kẻ lại.
Quan sát muôn vàn cảnh tượng khác nhau của thế gian, đây cũng là một bài học quan trọng trong việc tu hành.
Nhưng đột nhiên anh lại bị một người làm gián đoạn tầm quan sát.
Diệp Thanh chậm rãi quay đầu lại, híp mắt nhìn người thanh niên đột ngột xuất hiện trước mắt này.
"Mày chính là tên ở rể mà Tiếu Oánh Ức nhặt được kia đúng không?" Tên thanh niên trẻ tuổi vênh. váo hống hách hỏi.
Diệp Thanh khẽ gật đầu một cái.
“Bộp..”
Một tấm séc được võ mạnh xuống bàn của Diệp Thanh, anh liếc mắt nhìn một cái, số tiền ghỉ trên đó vậy mà lại là một triệu tệ.
"Có ý gì?" Diệp Thanh híp mắt hỏi.
"Ồ.. Không phải mày bị câm sao? Sao lại nói được thế?" Tên thanh niên trẻ tuổi ngẩn người, có điều Diệp Thanh có câm điếc hay không thì cậu ta cũng không có hứng thú: "Có thể nói chuyện được thì tốt hơn!"
"Cậu muốn làm gì?”
"Cho mày một triệu này, giúp tao một một chuyện."
"Chuyện gì?"
“Bộp..”
'Tên thanh niên trẻ tuổi đặt một gói đồ hình như là thuốc mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat-cua-tong-tai/3415722/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.