Câu nói của cô nhẹ nhàng phát ra rồi nhanh chóng bị màn đêm nuốt chửng. Bất chợt một lưỡi dao được kề sát vào cổ cô. An Nhu không bất ngờ, cười tinh quái:
-Gì chứ? Định doạ tôi bằng mấy trò này sao?
Phía bức tường đối diện cửa ra vào, một cánh cửa được mở ra. Cô thành thạo bước vào bên trong. Trước mắt cô là một người đàn ông khoảng 27 tuổi.Ngũ quan hài hoà. Vẻ đẹp thì vượt trội hơn cả hai vị của học viện. Dáng người cao ráo, đầy tính đàn ông. Hắn là một tay buôn hàng nóng cao cấp, thỉnh thoảng lại là một sát thủ. Chỉ là không bao giờ động vào hàng trắng và càng không bao giờ buôn người. Đây chính là điểm cô nể hắn ta.
- Đến rồi sao, yêu tinh nhỏ?
Hắn ta trào phúng cười. Chào đón có chút khoa trương quá mức.
Cô bước đến tủ rượu, khui một chai vang đỏ giá trị trăm ngàn đô. Nhẹ nhàng thưởng thức. Mãi sau khi uống hết nửa chai, cô mới lười biếng đáp:
-Đến rồi đây.
Hắn ngồi trên sofa, ánh mắt đầy thích thú nhìn cô. Đoạn ném cho cô bao thuốc, than thở:
-An An, em thật sự không thể rót rượu ra ly sao? Dù sao nó cũng là thứ thượng hạng, đâu thể thưởng thức một cách xoàng xĩnh như vậy?
-Anh tiếc với em một chai rượu sao?
Rút một điếu thuốc, cô cười cợt châm lửa.
-Với em, dù là phải hi sinh cả mạng sống, anh cũng không tiếc. Một chai rượu, với anh chẳng là gì.
Phó Tử Du bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-cam-van-nhu/3739270/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.