“Tối hôm qua vị Thẩm thiếu soái này có ý đồ bắn chết đại phu mà ngài vất vả mời về để trị bệnh cho con gái mình, nếu như không phải có ta đi bên cạnh thì ngài đã phải nhặt xác Vân Thư nhà ta trong cung rồi.”
“Sơ Thất.” Mục Vân Thư nắm lấy tay ta, nhẹ nhẹ vuốt chỗ giữa hai chân mày ta, “Đừng nóng giận, không tốt cho sức khỏe.”
Hắn quay sang Thẩm Khanh Đạo, ngữ khí lchàng đạm: “Thẩm quân, mặc dù nói thầy thuốc nhân tâm, nhưng mà những việc phát sinh tại đây, tại hạ cũng không trchàng khỏi khúc mắc trong lòng. Ta sẽ để lại phương thuốc cho ngài, có thể bảo vệ tính mệnh cho Nhu Di công chúa, về phần làm thế nào để có thể trị tận gốc, Thẩm quân e là chỉ có thể mời đến cao minh khác.”
Thẩm Khanh Đạo còn muốn nói gì đó, sau đó há to miệng, chắp tay xoay người hướng hắn thi lễ một cái, “Đa ta Mục công tử giơ cao đánh khẽ, không cùng tiểu nữ so đo, chuyện hôm nay Thẫm mỗ thật hổ thẹn.”
“Ta trước đó vẫn luôn nghĩ ngươi muốn bắt ta về làm phu nhân đều là diễn kịch, có điều giờ ta nghĩ lại, phu nhân của ngươi, hẳn là đã chết rồi đi?”
Ta từ trên cao nhìn xuống Thẩm Giác, hắn phút chốc ngẩng đầu, chàng mắt bối rối nhìn về phía ta, vội vàng phủ nhận: “Không, không! Không phải… Uyển Uyển không có chết… Uyển Uyển sẽ không chết đâu… Uyển Uyển! Nàng là đang giận ta đúng không? Nàng giận ta nên mới như vậy. Ta biết, nàng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-cac-chu-hanh-y-vs-benh-nhan-mat-tri/2742971/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.