Đêm khuya người vắng, quang cảnh thật êm đềm tĩnh mịch tiếng động thoáng qua song cửa khiến Cừu Thiên Hiệp nghe rõ mồn một, bèn tặt lưỡi bảo thầm:
“Ồ lạ chưa ! Ai xuất hiện giữa đêm khuya khoắt thế này ?” Vừa bảo thầm, vừa bước nhanh xuống giường, hai tay nâng nhẹ cánh cửa song đẩy khẽ, đưa mắt nhìn xuyên qua khe cửa quan sát, chợt thấy một điểm trắng toát xuất hiện phía Tây ... lơ lửng ngoài xa trăm trượng, chứng tỏ người này có một thân pháp cực cao.
Cừu Thiên Hiệp vô cùng nghi hoặc, lại nổi tính háo kỳ, tung mình nhảy vọt khỏi song cửa cao hàng trượng, bằng chiêu “ngự diệu long môn” thân mình như đoàn cá chép thi đua vượt thác hỏa rồng, thoăn thoắt hướng ngay chỗ bóng trắng vừa xuất hiện bay vút tới, không xảy ra tiếng động nhẹ nào.
Khi chàng lướt ngang qua phòng Nhan Như Ngọc, lại thấy đèn đuốc tối om, tư bề vắng lặng, bền chép miệng bảo nhỏ:
- Nhan Như Ngọc đi đường mệt nhọc, ta không nên phá giấc ngủ của nàng, chỉ mình ta đi ... xem cũng đủ !
Vừa nói đến đây, Cừu Thiên Hiệp trổ thuật “Lôi hành cửa chuyển” lắc nhẹ thân mình bay là đà trên mái ngói, nhắm hướng bóng trắng đuổi theo như bay biến ... ước chừng đã đến chỗ bóng trắng xuất hiện lúc nãy, Cừu Thiên Hiệp vội thâu ngay cước bộ, nhấc mình xẹt vào một bụi cây rậm ẩn thân nghe ngóng.
Một khắc qua, Cừu Thiên Hiệp bỗng nghe một tiếng:
- Hừ !
Bằng giọng mũi nổi lên, tiếp theo đấy, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-thu-truc-kiem/2345150/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.