Edit by Lơ
Beta by Bluerious
________________
Máy ép trái cây ngừng hoạt động, căn nhà dần chìm vào tĩnh lặng. Văn Khâu nín thở lắng nghe câu trả lời của hắn, trái tim siết chặt thành một quả bóng, giống như một chiếc khăn lông bị xoắn lại.
Tống Tông Ngôn im lặng.
——Hắn không muốn.
Sau một hồi im lặng, Tống Tông Ngôn định mở miệng nói chuyện.
“Khoan trả lời.” Văn Khâu nhanh chóng ngăn hắn nói, liếm môi khô khốc, hơi thở như kẹt trong lồng ngực, giống như chiếc khăn lông bị xoắn kia nhét lại vào trong cơ thể, cố nặn ra một nụ cười rồi nói đùa: “Lỡ đâu tớ không đậu nguyện vọng một thì sao?”
Tống Tông Ngôn thở dài: “Cậu cảm thấy khả thi ư?”
Không, dựa theo tiêu chuẩn của đại học A năm vừa rồi, khả năng này rất thấp. Văn Khâu cũng biết mình chỉ đang cố gắng chày cối mà thôi.
“Giết người có khi cũng chỉ cần gật đầu.” Văn Khâu thấp giọng, ánh mắt cầu xin, “Nghĩ lại đi, không phải là cậu không thích tớ chút nào, nên cũng đừng vội từ chối.”
Tống Tông Ngôn đành im lặng.
Văn Khâu chuyển chủ đề: “Tớ đi lấy ly rót nước trái cây.”
Phòng bếp mở thông với phòng khách, thiết kế nửa vách ngăn không thể che khuất tầm nhìn và âm thanh, Văn Khâu mở tủ để tìm cái ly, đổ nước trái cây trong hai đến ba phút thì mới bình tĩnh lại được.
Tống Tông Ngôn nhận lấy chiếc ly trên tay, nhìn lên đồng hồ trên tường, đã gần mười hai giờ đêm.
“Cậu không định uống à?” Văn Khâu hỏi.
Tống Tông Ngôn nhấp một ngụm nước trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-tha/1014465/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.