Tần Uyển thấy Tiểu Lục muốn bỏ trốn, lập tức chạy tới, ngậm gáy nó kéo về phía sau. Nàng c/ắn một cái, đầy miệng lông, còn không kéo nổi. Thế là vung móng vuốt đ/ánh cho Tiểu Lục ôm đầu chạy trốn về ổ. Hồ Lục không phục:
“Mẫu Thân không có ở đây, không cần học nói, ta muốn ra ngoài chơi.”
Tần Uyển nói:
“Mẫu Thân không có ở đây, ngươi chạy ra ngoài, nếu bị lạc, ai đi tìm ngươi? Ngươi béo như vậy, ta ngậm không nổi ngươi, ngươi lại chạy chậm như vậy, có con dã thú đến là ngươi bị ngậm đi mất.”
Hồ Ngũ vốn định nhân lúc Lục Muội bị Hồ Bát dạy dỗ không chú ý đến nó, chuồn ra khỏi ổ. Nghe vậy liền rụt trở lại, phụ họa:
“Đúng đó, nếu Mẫu Thân có ở đây, con ba đuôi kia đến đá chúng ta, nhất định bị Mẫu Thân một nhát c/ắn ch/ết.”
Hồ Tứ gật đầu,
“Đúng vậy, còn bị lột da nữa.”
Xích Hồ ba đuôi nghe vậy ngẩng đầu nhìn ổ Hồ Ly ấu tể này, nhe răng, làm ra vẻ hung dữ. Các ấu tể trong ổ sợ hãi đồng loạt rúc sau lưng Tần Uyển, không dám chạy lung tung nữa. Nếu ở trong ổ của mình, Tần Uyển có thể dạy chúng phép cộng trừ, bài hát thiếu nhi các kiểu, nhưng bây giờ, nên kín đáo một chút.
Bái Sư đâu có dễ dàng tùy tiện, chắc chắn không thiếu sự quan sát thử thách. Suốt chặng đường lên đây, cảnh tượng chúng leo núi, bao gồm cảnh tượng trong điện, không biết có bao nhiêu con mắt đang nhìn, đ/ánh giá. Các ấu tể không tu luyện thì nên ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-oa-luyen-loi-kiep/4654087/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.