Tần Uyển cảm thấy mặt mình có chút ngứa ran, như thể thứ gì đó mềm mại, đầy lông tơ đang cọ xát. Nàng lơ mơ mở mắt, mờ mịt trông thấy một con tiểu cẩu đang ở trước mặt mình đ/ánh hơi.
Kế bên lại có thêm một con tiểu cẩu khác, lông xám pha nâu, điểm vài túm trắng, chen chúc đẩy con đang kề sát nàng ra. Tiếng “ô ô, ỉ ỉ” độc quyền của tiểu cẩu, non nớt vang lên liên hồi, hiển nhiên là phát ra từ một đám tiểu cẩu.
Nàng mở to mắt, thị giác dần thanh minh, trước mặt có đến mấy con tiểu cẩu đang chen lấn nhau, cố sức trèo lên lớp da lông xám mềm mại phía bên. Chuyện gì xảy ra thế này? Tần Uyển có chút choáng váng thầm nghĩ:
“Kẻ nào lại dám ném một ổ tiểu cẩu vào giường của ta?”
Nàng định cất tiếng hỏi Mẫu Thân chuyện gì đang xảy ra, bèn mở miệng lớn tiếng hô:
“Mẫu Thân ơi…sao lại có đám tiểu cẩu trên giường Uyển Nhi thế này…”
Nhưng âm thanh phát ra lại là tiếng “Ngao” non nớt, không khác gì tiếng tiểu cẩu.
Tần Uyển ngỡ mình nghe lầm, bèn thử gọi lần nữa:
“Mẫu Thân ơi…Mẫu Thân ơi…cứu Uyển Nhi…”
Tiếng gọi vẫn là âm thanh tương tự như tiếng tiểu cẩu. Nàng bỗng thấy kinh hãi tột cùng, lại hô to một tiếng, phát ra vẫn là tiếng “Ngao Ngao” quái lạ. Đột nhiên, một cảm giác áp bách ập đến, giống như một cái đầu của 1 con đại cẩu rất lớn tiến lại gần, Tần Uyển chợt nhận ra điều gì đó:
“Khoan đã… Không đây mà là đầu cẩu, cẩu sao lại trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-oa-luyen-loi-kiep/4654047/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.