Ôn Kiều kéo ống tay áo Trình Tấn, thúc giục: "Còn cái muốn hỏi thì hỏi nhanh lên."
Cậu có cảm giác, chỉ cần Trình Tấn hỏi xong thì bọn họ liền ở bên nhau.
Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cậu, Trình Tấn lập tức bật cười: "Được rồi, không còn gì để hỏi, anh thích em, chúng ta ở bên nhau đi."
Yeah, Ôn Kiều vui vẻ bổ nhào lên nguồi Trình Tấn, hét lớn: "Em đồng ý, em đồng ý."
Hai người làm loạn cả ngày mới bình ổn lại được.
Sau khi ở bên nhau, mối quan hệ Trình tấn và Ôn Kiều càng thêm thân mật, anh cũng chủ động đi tìm Ôn Kiều nhiều hơn. Trong nguyên tác, Ôn Kiều tìm người đối phó Triệu Vân Thụy, một phần, Triệu Vân Thụy khiến bọn họ mất mặt, phần là khi Trình Tấn từ hôn Triệu Vân Thụy có chút rung động với y, chính vì thế mà Ôn Kiều ghét cay ghét đắng Triệu Vân Thụy.
Vậy nên Trình Tấn càng muốn để ý Ôn Kiều nhiều một chút, để Ôn Kiều có cảm giác an toàn, có lẽ Ôn Kiều sẽ không lầm đường lỡ bước.
Hơn nữa gặp mặt nhiều, anh cũng tiện biết mọi hành động của Ôn Kiều.
Hôm nay, Trình Tấn đón Ôn Kiều tan học, mới vừa đi đến cửa cầu thang, liền thấy một cái bóng đen lộc cộc lăn xuống, anh giật mình lùi lại một bước, đưa mắt nhìn kỹ thì lại thấy đúng là Triệu Vân Thụy đang nằm trên mặt đất.
Đầu đối phương chảy máu, tay che mắt cá chân, trên mặt đau đớn thống khổ.
Trình Tấn cũng không thể làm như không thấy, tiến lên hỏi: "Cậu... cậu không sao chứ?"
Trong lúc hỏi chuyện, bạn học xung quanh đã vây lại.
Từ trên cầu thang, Ôn Kiều sắc mặt tái nhợt đi xuống, Trình tấn đợt nhiên hiểu rõ, trong cốt truyện Triệu Vân Thụy sửa chữa kiếp trước có cảnh này, Ôn Kiều không những câu dẫn Trình Tấn mà còn đẩy cậu ta xuống cầu thang, dựa vào dáng vẻ nhu nhược đáng thương làm mọi người đều tin lời cậu, cảm thấy Triệu Vân Thụy là tự ngã, nhưng lại cố tình vu oan cho Ôn Kiều.
Một đời này, Triệu vân Thụy biết trước Ôn Kiều sẽ làm vậy, liền tương kế tựu kế vạch trần gương mặt thật của Ôn Kiều, sau đó làm Ôn Kiều bị nhà trường xử phạt, không được tốt nghiệp.
Cuối cùng không có văn bằng chuyên nghiệp, Trình Tấn cũng thay lòng đổi dạ, kết cục Ôn Kiều thảm không nỡ nhìn.
Tất nhiên, đây cũng chỉ giả thiết của cốt truyện, nhưng đời này hai người họ tốt như vậy sao Ôn Kiều cùng Triệu Vân Thụy còn xảy ra cái loại chuyện này?
Trong đầu suy nghĩ không dứt, nhưng thực tế Trình Tấn một chút cũng không dừng động tác lại, trực tiếp kéo tay Ôn Kiều, phát hiện tay cậu lạnh buốt, lại càng thêm đau lòng. Tuy đời này người yêu biến thành trà xanh nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên làm chuyện này, nhiều người chứng kiến như vậy, có lẽ sẽ sợ hãi.
Editor: Nhiệt Không Độ (gia_thuy).,. A Nguyễn
Dù sao cũng bị thế lực thần bí thay đổi tính cách, thế lực kia có thể thay đổi toàn bộ cả thế giới, Trình Tấn cũng không thể tự nhiên yêu cầu người yêu của mình có thể chống cự được lực lượng thần bí đó, khôi phục lại tính cách thiện lương ban đầu.
Bởi vậy, cho dù Ôn Kiều làm chuyện xấu, anh cũng không thấy khó chịu, mà càng thêm đau lòng.
Là một người có cuộc sống bình thường, lại bị thao túng khống chế đi làm nhiều chuyện sai trái như vậy, bị người khác coi thường, anh phải nên đau lòng mới đúng.
Anh vội an ủi: "Làm sao vậy, em bị dọa à? Đừng sợ, đừng sợ."
Ôn Kiều trốn trong ngực Trình Tấn òa khóc.
Triệu Vân Thụy cũng được người khác đỡ lên, sắc mặt tái nhợt nhưng là vị bị thương, so với Ôn Kiều càng khiến người ta thêm thương tiếc.
Chuyện Triệu Vân Thụy cùng anh trai nuôi vấp phải nhiều tranh luận, nhưng cậu ta lấy cớ đau lòng vì Trình Tấn lúc nào cũng từ chối, cho nên lúc say rượu cùng anh trai xảy ra quan hệ, không ngờ anh trai luôn bảo vệ cậu ta, về sau mới dần có chút tiến triển, sau đó xuất hiện thêm vài người, một số bộ phận nhỏ cũng bắt đầu chấp nhận. Mà mâu thuẫn giữa cậu ta và Ôn Kiều, được giải thích là cho dù cậu ta cùng Trình Tấn không thể ở bên nhau nhưng dù sao cũng đã từng yêu anh như vậy, thật sự không chịu được người mình từng thích ở bên một tên trà xanh dối trá như Ôn Kiều, cho nên cậu ta mới ra sức vạch trần bộ mặt của Ôn Kiều.
Suy cho cùng chuyện cậu ta cùng anh trai ở bên nhau là không đúng, nhưng lúc đó chuyện này không bị lộ ra ngoài, cậu ta còn có hôn ước với Trình Tấn, Ôn Kiều sấn tới làm kẻ thứ ba, chính là không đúng.
Nói nhiều làm gì, nhìn dáng vẻ chân thành tha thiết với đoạn tình cảm trước kia của cậu ta, mọi người cũng không thể nói là cậu ta đơn phương quấn lấy Trình Tấn.
Hơn nữa không nói đến Trình Tấn, nếu lúc trước Ôn Kiều cùng Trình Tấn thật sự ở bên nhau, loại chuyện này thật sự không thích hợp.
Có giả thiết của cốt truyện, Triệu Vân Thụy tẩy trắng vô cùng thuận lợi.
Hai người ở trường có thế lực ngang nhau, bên nào cũng có người tin tưởng.
Lúc này có người quan tâm tới Triệu Vân Thụy nói một cậu: "Cậu có đi cầu thang thôi mà cũng không chú ý, để ngã nghiêm trọng thế này, để chúng tôi đỡ cậu tới phòng y tế xem sao?"
Triệu Vân Thụy bất động, lắc đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Ôn Kiều, nói: "Tôi không phải tự ngã, mà có người đẩy tôi."
Nhưng trong lòng cậu ta cũng cảm thấy có chút không thích hợp, kiếp trước Ôn Kiều đẩy cậu ta có khóc sao?
Tuy cậu ta có cho người sửa camera hành lang, chắc là Ôn Kiều không biết chuyện này mới đúng.
Mọi người đều là quần chúng ăn dưa chuyên nghiệp, thấy Triệu Vân Thụy nhìn Ôn Kiều, mà Ôn Kiều lại ở trong ngực Trình Tấn khóc lóc, mọi người liền hiểu, có người do dự hỏi: "Ý của cậu là... là Ôn Kiều... đẩy cậu?"
Trường hợp này, có vẻ chính là vậy.
Editor: Nhiệt Không Độ (gia_thuy).. A Nguyễn
Ôn Kiều ngẩng đầu, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa chán ghét nói: "Cậu nói nhảm cái gì vậy, rõ ràng là tự cậu ta ngã, chuyện này liên quan gì tới tôi."
Một người có quan hệ tốt gần đây với Triệu Vân Thụy lên tiếng: "Nếu cậu không làm, vậy cậu khóc cái gì chứ?"
"Tôi tủi thân á." Ôn Kiều hợp tình hợp lý nói: "Tôi theo đuổi bạn trai, kết quả bạn trai cũ sau lưng cùng người khác lên giường, ngoài mặt không chịu buông tay, một hai phải đẩy tôi xuống bùn. Để tôi phổ cập kiến thức khoa học cho cậu biết, nếu cậu thật sự say thì cái thứ dưới đó sẽ không phản ứng, cho nên nếu cậu bị anh trai mình cưỡng hiếp, sao cậu không đi báo cảnh sát, còn cùng người ta ân ái, sau đó còn can thiệp vào chuyện tình yêu của Trình Tấn, cậu cho rằng cậu là biển rộng à, quản rộng như vậy."
"Lần đầu tiên tôi cùng Trình Tấn nắm tay là sau khi cậu tung ra bức ảnh kia, lúc mà ảnh chụp của cậu cùng anh trai nuôi làm chuyện xấu bị lộ ra ánh sáng đó."
"Con người tôi ấy, chịu không nổi kích thích, lúc trước tôi với Trình Tấn chẳng có gì, cậu lại khó chịu với tôi, bôi nhọ tôi, đến lúc hai người xảy ra chuyện, tôi thấy Trình Tấn đúng là một đối tượng tốt, nghĩ nghĩ muốn ở cạnh anh ấy thì làm sao?"
"Huống chi là cả trường này đề biết hôn ước của cậu với Trình Tấn chỉ là do cha mẹ nói miệng khi còn nhỏ, do cậu cứ thích quấn lấy người ta, rõ ràng Trình Tấn đã không thích cậu, lúc trước tôi cũng đã hỏi thăm rồi, vậy nên tôi đã thích Trình Tấn từ lâu rồi, tôi cũng không thấy có gì trở ngại, chớ nói chi là đến khi bị hủy hôn thì bọn tôi mới ở bên nhau."
"Ai làm trúc mã với cậu đúng là gặp xui xẻo tám đời, lúc bé thì quấn lấy đến lớn lên vẫn bám dai dẳng. Đã ngoại tình lại còn không muốn buông tay, lại còn âm mưu nhúng tay vào chuyện nhà người ta, da mặt cậu được trát xi măng à, cũng dày quá rồi."
"Cậu không thấy là tôi cũng thảm đến vậy rồi lại còn hãm hại tôi, giờ tôi gặp Trình Tấn không thể tỏ ra oan ức à? Tôi không thể khóc sao?"
Dù là bạch liên hoa, nhưng không có nghĩa là Ôn Kiều không thể nói liếng thoáng, dù sao cũng là con trai, nếu nói chuyện yểu điệu nhỏ nhẹ thì cũng không ổn lắm.
Nói một chuỗi dài như vậy mà cứ nhỏ nhẹ chậm rãi thì ai nghe được chứ. Vì vậy cậu chu cái miệng nhỏ, bá khí nói liên thoắng.
Nhất thời Trình Tấn nhớ lại cảm giác thân thuộc, ở đời trước cái miệng nhỏ của Lâm Chiêu cũng như thế, khí thế áp đảo.
Lúc đầu mọi người nghe thấy lời của Triệu Vân Thụy còn có lúc, nhưng bây giừo nghe Ôn Kiều nói một hồi cũng thấy có lý a, phút chốc lại có chút mơ màng. Vậy lời của Triệu Vân Thụy nói, tình cảm chân thành ngày xưa với Trình Tấn cũng chỉ có đến vậy mà thôi.
Bên thì bám lấy Trình Tấn, sau lưng lại cùng anh nuôi thân mật.
Nếu nói Ôn Kiều tâm cơ không có ý tốt, mọi người đều biết chuyện Triệu Vân Thụy cũng Trình Tấn có hôn ước, Ôn Kiều cũng không phải là người vô sỉ như đến đó, nói thế nào cũng không đến mức lúc nào cũng bị Triệu Vân Thụy nhắm đến. Nhìn bộ dạng của Ôn Kiều, thái độ của cậu và Trình Tấn trước khi giải trừ hôn ước kia chẳng có gì mờ ám cả.
Dĩ nhiên là có không ít người thấy không đồng tình, đã có hôn ước rồi thì dù tình cảm ra sao, quan hệ thế nào thì có hôn ước chính là có hôn ước.
Nhìn hai bên thì ông nói ông có lý bà nói bà có lý.
Triệu Vân Thụy cảm thấy không tốt, y không muốn nói lại chuyện này, liền kéo chuyện vừa rồi nói ra: "Rõ ràng là do cậu cố ý đẩy tôi, những lời cậu nói lúc nãy cậu còn nhớ không? Cậu nói camera chỗ này đã bị hỏng, còn hỏi tôi nếu cậu đẩy tôi từ đây xuống liệu có chết luôn không? Còn nói từ lâu cậu dã nhìn tôi không vừa mắt, muốn đánh chết tôi cho rồi, lại còn nở nụ cười với tôi." Chuyện này đúng là có thật ở kiếp trước, Ôn Kiều nở nụ cười ác ý, cho đến bây giờ y cũng không thể quên được.
Triệu Vân Thụy cười lạnh: "Tôi đưa mình để cậu đẩy xuống à, tôi là đồ ngu chắc? Lỡ có chuyện thì làm sao? Nhỡ đâu tôi chết thật thì sao?"
Editor: Nhiệt Không Độ (gia_thuy)... A Nguyễn
Ôn Kiều nói: "Cầu thang chỉ có một đoạn, sao có thể chết được, còn nữa, nếu như cậu đã nói ra những lời đó thì khẳng định đã sớm chuẩn bị tư thế phòng vệ cho mình rồi."
Triệu Vân Thụy đem những lời mà Ôn Kiều đã nói với y ở kiếp trước nói lại, nói thẳng vào trọng điểm, bản thân y không sợ sẽ bị vạch trần. Ôn Kiều đứng quay lưng về phía camera, dù họ có nói với nhau vài câu thì bóng dáng y cũng đã bị Ôn Kiều che lại, camera không thể nào ghi lại được khẩu hình miệng của y. Camera của trường vốn không thể nào ghi lại âm thanh: "Tôi không muốn tranh cãi với mấy người, trong hành lang có camera, có phải là cậu làm hay không thì đến xem là biết."
"Camera hành lang không phải là bị hỏng rồi sao?" Có người nói.
Tiết học trước đã có thầy giáo nhắc đến chuyện này.
Triệu Vân Thụy nhếch muối, không chờ y nói thêm thì có người nói vào: "Lúc chiều nay hình như tôi có thấy công nhân đến sửa chữa, không biết là đã sửa xong chưa."
Triệu Vân Thụy nói: "Chúng ta đi hỏi thử là được mà."
Nhóm người đỡ Triệu Vân Thụy cùng đi đến phòng bảo vệ, trên đường đi có giáo viên nghe thông báo cũng chạy tới.
Ôn Kiều cùng Trình Tấn lặng lẽ đi cách bọn họ không xa, xung quanh cũng có vài người đi theo, có người là muốn hóng chuyện cũng có người là canh chừng bọn họ bỏ trốn.
Trình Tấn cúi đầu nhìn Ôn Kiều, bàn tay vẫn nắm chặt không buông: "Có thật là em đẩy cậu ta không?"
Ôn Kiều ngẩng đầu lên: "Nếu thật sự em đẩy xuống thì sao?"
Trình Tấn đáp lại không chút nghỉ ngợi: "Lần này thì coi như bỏ qua nhưng tôi không muốn có lần sau, em biết chưa? Em còn có tương lai sáng lạn phía trước, cuộc sống sau này ra sao cũng đã biết trước, em không cần phải vì người không liên quan mà phải nhận lấy kết cục ngồi tù."
"Đến lúc đó, người ta sẽ chỉ trỏ cười nhạo em thì chỉ có mình em chịu khổ thôi, gia đình tôi cũng không chấp nhận người con dâu ác độc vào cửa, em có nghe không?"
Ôn Kiều cố chấp hỏi: "Vậy còn anh?"
Trình Tấn im lặng nửa ngày, muốn nói ra lời hung ác để cậu không dám làm chuyện xấu nữa. nhưng lại sợ làm tổn thương đến tấm chân tình của Ôn Kiều với anh.
Ôn Kiều chính là Chiêu Chiêu của anh, là bé đậu ngọt của anh, Trình Tấn chưa bao giờ nghĩ Ôn Kiều sẽ không yêu hắn.
Rốt cuộc anh vẫn nghe theo trái tim mình: "Tôi vẫn thích em, nhưng tôi không thích em làm chuyện xấu."
Ôn Kiều lập tức cười vui vẻ cực kỳ.
Cậu khoác lấy tay Trình Tấn, nói: "Em đùa anh đó, em chính là một cậu bé trong sáng lương thiện vô cùng đáng yêu như vậy sao có thể làm ra chuyện này chứ, em không có đẩy Triệu Vân Thụy. Cậu ta muốn xem camera thì xem, em cũng không sợ."
"Nhưng mà cậu ta cứ nói mấy lời khiêu khích em, anh nói xem cậu ta có bị cái gì không? Cậu ta cứ một hai muốn em đấy mình xuống, trời ơi ở đây cầu thang hơn mười tầng lận đó, không cẩn thận là xong đời luôn."
"Cũng may là đã có người đến sửa camera, nếu không thì em còn phải đau đầu để giải thích chuyện này mất."
Triệu Vân Thụy hiện tại không dễ đối phó, nếu như không có camera thì có khi mọi người sẽ tin rằng Ôn Kiều đã ra tay. Dù sao quan hệ của cậu với Triệu Vân Thụy tệ đến mức ai ai cũng biết.
Cho dù đánh nhau cũng không có gì lạ.
Hai bên thuốc súng nồng nặc.
Ôn Kiều nhẹ nhõm, còn Trình Tấn lại vô cùng kinh ngạc, vậy mà... Ôn Kiều thực sự không làm chuyện này???
Cốt truyện này sự tự sửa chữa luôn rồi???
Ảnh hưởng của anh đến Ôn Kiều lớn như vậy sao.
Chuyện này... Thật là tốt quá! Anh biết mà, Ôn Kiều cũng giống bé đậu ngọt, miệng mồm cứng cỏi hay nói lung tung nhưng thật sự chính là người yêu đáng yêu.
Nhưng mà Triệu Vân Thụy sao lại tự tin đòi xem camera vậy chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]