Rạng sáng hôm sau, Tiêu Ngật Xuyên tỉnh lại ở trong xe, đầu tiên là cảm thấy vô cùng hoang mang, không biết tại sao mình lại ngủ trong xe.
Sau vài giây ngắn ngủn, y như bừng tỉnh, cầm điện thoại gọi cho Trình Mộc Quân.
"Sao vậy? Mới sáng sớm."
Giọng Trình Mộc Quân vẫn còn ngái ngủ, hình như là mới thức dậy.
Lúc này Tiêu Ngật Xuyên mới nhận ra giờ vẫn còn quá sớm, mình làm vậy là quá thất lễ. Nhưng y đã không rảnh lo quá nhiều: "Kỷ Trường Hoài, Trường Hoài đâu?"
"Chắc ở ký túc xá, hôm qua anh ấy không về nhà, anh gọi thử xem."
"Tôi gọi không được, cậu đi xem giúp tôi được không?"
Bên kia điện thoại truyền đến một ít tiếng động rất nhỏ, sau một lúc lâu, giọng Trình Mộc Quân vang lên: "Anh ấy không ở ký túc xá, sao ra ngoài sớm vậy nhỉ?"
Tiêu Ngật Xuyên nhăn mày: "Hôm qua tôi... nhìn thấy cậu ấy ở trước nhà Hàn Sơ Húc."
Nhưng không ngờ Trình Mộc Quân lại hỏi: "Hàn Sơ Húc là ai?"
Tiêu Ngật Xuyên ngây ra: "Hàn Sơ Húc, cậu của Tô Thượng. Không phải gần đây cậu ta còn đến ký túc xá tìm cậu hai lần sao?"
"Tô Thượng lại là ai nữa?" Trình Mộc Quân bật cười: "Anh ngủ mớ hả, tưởng người trong mơ là thật?"
Giọng hắn không giống giả vờ, Tiêu Ngật Xuyên chỉ đành nói: "Xin lỗi, chắc là chưa tỉnh ngủ, tôi cúp máy trước."
Trong ký túc xá.
Trình Mộc Quân nhìn cuộc gọi bị ngắt kết nối và căn phòng trống rỗng của Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3512966/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.