Trình Mộc Quân đi vào, tất cả mọi người đều ngây ra.
Mẹ Kỷ đang ngồi dựa trên giường, ba Kỷ ngồi trên ghế ở mép giường, Mạc An Lan ngồi ở mép giường.
Còn Kỷ Trường Hoài thì lại đứng gần cửa sổ, vị trí xa nhất.
Nếu là người không hiểu rõ, có lẽ sẽ cho rằng ba người kia mới là người một nhà.
Trình Mộc Quân chỉ quét mắt sang chỗ họ một cái, sau đó thản nhiên đi tới bên cạnh Kỷ Trường Hoài. Hắn buông thõng tay, mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào tay đối phương.
Lúc mới bước vào, Trình Mộc Quân nhìn thấy tay Kỷ Trường Hoài buông xuống bên người, bàn tay siết chặt thành đấm, nhưng nét mặt lại không nhìn ra mảy may tức giận.
Không một ai trong phòng phát hiện ra cảm xúc của y đang bất ổn.
Nhưng Trình Mộc Quân biết, trong cơ thể Kỷ Trường Hoài còn có một tên yêu tăng, yêu tăng là thể tập hợp của tất cả dục vọng và cảm xúc tiêu cực trong y.
Nói cách khác, nếu kích thích yêu tăng kia ra ngoài, không biết y sẽ làm ra chuyện gì.
Cho nên, hắn chọn trấn an cảm xúc của Kỷ Trường Hoài trước.
Mu bàn tay Kỷ Trường Hoài rất lạnh, thậm chí hơi cứng đờ, cho đến khi tay Trình Mộc Quân chạm vào mới trở về mềm mại.
Ừm, được rồi.
Khi Trình Mộc Quân định kéo giãn khoảng cách, lại cảm thấy tay mình nóng lên, bị ai đó nhẹ nhàng nắm lấy.
Hắn nghiêng mặt, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Kỷ Trường Hoài: "Em đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3511793/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.