Editor: Diệp Hạ
Mây mù lượn lờ trên núi Ẩn Long, yêu thú nguy hiểm đầy rẫy khắp nơi.
Sống trên đại lục vô vàn nguy cơ, các gia đình sẽ không đặt trẻ con vào trong lồng kính. Để không ảnh hưởng đến mạng người, những yêu thú có thực lực quá mạnh đều đã được xử lý, còn lại đều là yêu thú có thể săn bắt.
Bị thương là điều không thể tránh khỏi, năm nào cũng có vài người xui xẻo, thậm chí còn từng có người chết.
Đương nhiên, các hoàng tử Đông Trạch được sủng ái đều có biện pháp giữ mạng đặc biệt, không đến mức chết khi rèn luyện.
Tất nhiên Đào Ninh cũng là một trong số đó, cậu mặc áo choàng vàng dệt từ da thú, bên hông đeo ngọc bội đủ để ngăn cản một đòn trí mạng của yêu thú cấp cao.
Trong buổi đi săn, cậu không ở cùng một đội với Mặc Sĩ Nghi.
Các tiểu đội phân tán khắp nơi.
Mặc Sĩ Nghi mới tiến vào rừng cây đã bị đồng đội mình - những con tin của tiểu quốc Tây Vực cột vào cây. Bọn họ đều là những thiếu niên khoẻ mạnh cao lớn, tập võ đã lâu, y không thể phản kháng quá nhiều.
"Nhìn gương mặt kinh tởm của nó kìa, cũng không biết tiểu điện hạ xem trọng cái gì."
"Chắc là liếm đế giày rất giỏi nhỉ, chúng ta dù thế nào cũng là vương tử, không giống vị này..."
Người vừa nói có vẻ như biết một chút bí mật của hoàng gia Bắc Xuyên Quốc, khóe môi nở nụ cười trào phúng.
"Biết tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510660/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.