Editor: Diệp Hạ
Hai người ngồi cùng một bàn, mặt đối mặt ăn thức ăn, nhưng Trình Mộc Quân lại có cảm giác đang ăn một mình.
Toàn bộ nhà ăn trừ tiếng muỗng đũa va chạm thỉnh thoảng xuất hiện thì không còn bất kỳ âm thanh gì.
Các người chơi khác dường như cũng không có hứng thú trao đổi thông tin. Họ là Hệ Mị Lực, không cần hợp tác, mọi người cùng qua được phó bản là được rồi.
Trình Mộc Quân uống một ngụm nước trái cây, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nước sông chảy xiết hơn ngày hôm qua một ít.
Ở giữa con sông và khách sạn là một bãi sông rộng lớn, bên trên đầy thực vật thủy sinh.
Lúc này có một phần rong bị nước sông bao phủ.
Có lẽ là do hắn nhìn quá tập trung, làm nhân viên đến đưa cà phê còn thân thiện tỏ vẻ hiểu biết nói:
"Quý khách, phong cảnh của khách sạn chúng tôi rất đẹp đúng không? Hết mùa mưa còn có thể thả bè tre ven sông và câu cá. Mục tiêu chính của chúng tôi là tránh xa thành phố xô bồ, sống một cuộc sống bình dị."
Trình Mộc Quân hỏi: "Khách sạn gần sông như vậy, còn nằm ngay khúc cua, lỡ như có lũ bất ngờ, chẳng phải khách sạn sẽ là nơi bị bao phủ đầu tiên sao?"
"Ai da, quý khách không thể nói như vậy, ở đây mấy trăm năm qua chưa từng bị ngập, đừng lo lắng vô cớ."
Trình Mộc Quân giương mắt, thuận miệng hỏi: "Vậy khách sạn các người có chuẩn bị phương án khẩn cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510639/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.