Editor: Diệp Hạ
Trình Mộc Quân không chớp mắt biên ra một câu chuyện, hắn nói mình gặp tinh tặc trong lúc đi du lịch, phải chạy trốn bằng khoang thoát hiểm, ngoài ý muốn đến hành tinh rác rưởi đã mấy tháng.
Cừu Tông nhìn hơi ngơ ngác, giống như là di chứng sau khi tinh thần tiêu hao quá độ.
Trình Mộc Quân nói xong, hỏi: "Trình tiên sinh này, anh thì sao? Sao cũng xui xẻo giống tôi vậy. Hửm Trình tiên sinh?"
Y ngơ ngác nhìn Trình Mộc Quân, sau một lúc lâu mới hoàn hồn: "Ừm, tôi cũng gặp phải tinh tặc."
Lý do giống y hệt, mới nghe đã biết là giả.
Trình Mộc Quân cạn lời, hắn vốn không nghe được cái kiểu "Trình tiên sinh" này nữa, dứt khoát đứng dậy đi ra ngoài.
Công việc hôm nay vẫn chưa làm xong, hơn nửa đêm nhặt được Cừu Tông, rồi lại sắp xếp thông tin của Tiểu Nhất, đảo mắt một cái trời đã sáng.
Trình Mộc Quân bận rộn bên ngoài vườn rau dưa, quay người lại suýt nữa đập mặt vào người nọ.
"A, anh, anh, anh làm tôi sợ muốn chết."
Trước kia Cừu Tông từng làm sát thủ, khi hành động không có bất kỳ âm thanh nào, tựa như một con mèo mun an tĩnh.
Trình Mộc Quân liên tiếp lui về phía sau vài bước, ấm nước trong tay rơi xuống.
Trong chớp mắt, Cừu Tông cũng bước lên, khom lưng tiếp được ấm nước. Y đứng thẳng người, nói: "Tôi giúp cậu."
Giọng điệu lịch sự như người xa lạ, nhưng Trình Mộc Quân thấy được thất vọng không thể che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510602/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.