Editor: Diệp Hạ
Trình Mộc Quân nói được thì làm được, đêm đến lập tức câu một tiểu thư sinh lạc đường vào.
Tiểu nha hoàn mặt tròn dẫn người đến một gian đông sương phòng khác, đối diện với phòng của Tịch Minh.
Lúc này, Trình Mộc Quân không ngồi trong đình hóng gió đánh đàn câu nhân nữa, mà mặc chiếc áo choàng lụa mỏng màu đỏ hôm qua, chân mang guốc gỗ dọc theo hành lang đi đến.
Lẹp xẹp lẹp xẹp, Trình Mộc Quân cố tình để guốc gỗ phát ra tiếng vang vọng hành lang.
Hắn ngừng trước cửa phòng của tiểu thư sinh, gõ cửa.
Cửa mở.
Tiểu thư sinh mi thanh mục tú nhìn thấy Trình Mộc Quân, mặt tức khắc đỏ bừng, ngại ngùng cúi đầu.
"Trình, Trình công tử? Có việc gì sao?"
Trình Mộc Quân mỉn cười: "Tối nay gió lớn, có chút lạnh lẽo."
Tiểu thư sinh cuống quít lui về phía sau một bước: "A, vậy ngươi... vào đi, vào đi."
Trình Mộc Quân bước qua ngạch cửa, khi xoay người đóng cửa thoáng nhìn lướt qua đối diện.
Ánh nến vẫn sáng, bên trong không có bất kỳ động tĩnh gì.
Trình Mộc Quân bình tĩnh đóng cửa gỗ lại, còn tiện tay chốt cửa.
Tiểu thư sinh vẫn đứng yên tại chỗ, luống cuống hỏi: "Công tử có, có chuyện gì?"
Trình Mộc Quân nâng tay, tay áo to rộng theo đó rơi xuống khuỷu tay, lộ ra làn da trắng nõn, hắn quơ quơ bình rượu: "Gió đêm quá lạnh, uống với ta một chén cho ấm người nhé?"
"Đượ... được." Thư sinh không có tật nói lắp, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/3510587/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.