Editor: Diệp Hạ (@dphh___)
Sau ngày ấy, phạm vi hoạt động của Trình Mộc Quân lại bị thu nhỏ một lần nữa.
Trước đây Hách Viễn chỉ thủ cạnh hắn một tấc không rời. Hiện giờ, Hách Viễn không thấy đâu, mà Trình Mộc Quân lại bị xiềng xích hạn chế, trừ trong phạm vi trận pháp ra thì không thể đi bất cứ nơi nào.
Thậm chí hắn còn không đả tọa được, nguyên thần bị khóa chặt, không thể hấp thu linh khí.
Trình Mộc Quân lười nhác nằm dài trên ghế, tay xoay xoay sáo trúc, khi nhàm chán thì thổi một ít lấy lòng bản thân.
Ăn không ngồi rồi qua mấy ngày, hệ thống cũng không nhìn nổi nữa.
"Không phải cậu nói muốn áp dụng thủ đoạn mạnh giải quyết vấn đề tâm ma của Hách Viễn sao?"
Trình Mộc Quân hơi nâng mí mắt, biếng nhác nói: "Ừm, đúng vậy. Thanh tiến độ đã im ắng lâu đến vậy, không đẩy nhanh tiến độ là không được."
Hệ thống: "Cái đẩy nhanh tiến độ của cậu chính là nằm phơi nắng mỗi ngày?"
Lúc này đúng là nhàm chán, Trình Mộc Quân cũng không ngại tán gẫu với hệ thống ngốc một chút: "Cậu đoán xem Hách Viễn đi đâu?"
"Đi, bế quan áp chế tâm ma?"
Trình Mộc Quân cười: "Sao ở thế giới này lâu đến vậy rồi mà cậu vẫn ngây thơ thế chứ."
Hệ thống không phục: "Ngày đó suýt nữa là y cưỡng hiếp cậu rồi, dừng lại giữa chừng không phải là vì lý trí ngăn chặn tâm ma sao?"
Tối hôm đó, Hách Viễn xoay người rời đi, đúng thật là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/2579622/chuong-41.html