Editor: Diệp Hạ
Lúc Trình Mộc Quân mở mắt ra, hắn vẫn thấy hơi hoảng hốt.
Hắn ngơ ngác nhìn chằm chằm trần nhà trắng tinh một lát, quẩn quanh nơi chóp mũi là hơi thở lạnh băng chỉ có ở bệnh viện.
"Hệ thống, cậu báo bug thế nào rồi?"
Hệ thống: "Không nhanh thế đâu, thế giới tu tiên có lượng số liệu quá lớn, bọn họ vẫn đang phân tích."
Trình Mộc Quân trợn mắt: "Các người là gánh hát rong à? Hiệu suất quá thấp."
Hệ thống thở dài: "Ầy, cậu cũng biết mà, Thần Số Liệu chỉ mới được tạo ra trong vài thập niên gần đây thôi, làm việc không được thuần thục thì cũng phải thông cảm chớ!"
Trình Mộc Quân không thông cảm một chút nào: "Nếu mà ở thế giới loài người, với hiệu suất này của mấy người thì đã bị đá ra lâu rồi."
Hắn nhíu mày, vẫn cảm thấy giai đoạn cuối ở thế giới trước hơi kỳ lạ.
Tuy rằng đúng là như hắn phỏng đoán, sau khi Hách Viễn phi thăng, sửa chữa lập tức được hoàn toàn. Nhưng câu nói cuối cùng của Hách Viễn đó, luôn làm Trình Mộc Quân thấy hơi......
Quen thuộc.
Trình Mộc Quân lại hỏi: "Tình huống của thế giới vừa rồi như thế nào?"
Hệ thống trả lời: "Cũng giống thế giới của Tần Lý thôi, số liệu đang chạy, nếu không có chuyện gì thì sẽ có thể mở ra lần nữa. A, từ từ, có phản hồi rồi."
Trình Mộc Quân hỏi: "Phản hồi gì?"
Hệ thống: "Ừm, đầu tiên là.... trong ảo cảnh không tồn tại số liệu của giáo huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-tinh-cach-cua-lop-xe-du-phong-hong-roi/2579611/chuong-47.html