Lúc Lam nhận được tin tức từ Tống Minh Uyên, phi thuyền vừa lái vào trạm đỗ không gian, trong tầm mắt toàn là những dải mây tía đẹp đẽ. Hắn không muốn lãng phí thời gian chờ đợi, bèn vội vàng xuống dưới, sau đó tới khu vực trống trải đổi phương tiện thành cơ giáp, bay thẳng tới căn cứ.
Hiện tại đang là chạng vạng tối.
Màu sắc các hằng tinh xung quanh hành tinh cũng tối màu hơn phía đế đô, giờ phút này hơn nửa bầu trời là một màu đỏ rực, đỏ như máu.
Lam không rõ bản thân mình và Trọng Huy ai mới là người tới trước, lúc xông vào tầng khí quyển hắn đã liên hệ với Joshua, được hay tin người của Trọng Huy đã bị bao vây, tình hình cũng ổn định hơn phân nửa, vì vậy Lam không cố che giấu sự hiện diện của mình mà bay thẳng về phía căn cứ.
Khu căn cứ chiếm diện tích rất rộng, đứng từ xa xa nhìn lại chiều tà phủ bóng trên hàng vạn dặm sông núi, như đang gửi lời cảm ơn trước một cuộc chè chén say sưa. Thao trường không có một bóng người, Lam bay tới từ phía chân trời, từ từ đáp xuống, lúc này bỗng nghe thấy âm thanh vang lên từ phía sau khu nhà, ngay sau đó một người máy khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt, lớp vỏ bọc màu xám tro bên ngoài cũng bị trời chiều đỏ rực nhuộm lên màu máu, càng thêm lạnh lùng.
Hình như nó đã phá vỡ nóc tòa nhà nào đó, xung quanh còn có nhiều mảnh vỡ lẻ tẻ chậm rãi rơi xuống. Lam nhanh chóng xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-nay-hong-roi/1330924/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.