Nửa đêm, thành thị im ắng không một tiếng động.
Tiểu đội Hoàng Gia thành công lẻn vào cục cảnh sát và mở kho vũ khí, trong đó có mấy khẩu súng và một ít đạn, thu hoạch này miễn cưỡng khiến họ hài lòng. Bọn họ nhanh nhẹn sắp xếp, đi vòng quanh mấy văn phòng, phát hiện chúng đều trống rỗng, lúc này mới tiếc nuối rời đi.
Từ khóa ám chỉ các con tin đều được đánh dấu trên bản đồ, họ không kén chọn, đi từ chỗ gần tới chỗ xa, dự định nếu thấy tòa nhà nào đáng ngờ thì sẽ vào tìm một lượt, tìm được người nào tính người ấy.
Giữa thành phố đột ngột vang lên tiếng nổ, ở trong đêm khuya thế này càng thêm bất ngờ, đám Bạch Thời đang lục soát địa điểm thứ ba, lúc nghe được âm thanh thì lập tức tới bên cửa sổ quan sát, nhưng đáng tiếc tầm mắt đã bị những tòa cao ốc cản trở, họ không thấy được gì hết.
“Là hướng thư viện, hoặc xa hơn một đoạn.” Lam nhìn về hướng kia, “Có lẽ là đội nào cứu được con tin đã bị truy sát, tín hiệu cho phép giao chiến không vang lên, người được cứu là trong đội rồi.”
Tống Minh Uyên ừ, tính thực lực tổng hợp của các đội này, anh cảm thấy học viện Murs và Bell là hai trường có khả năng nhất, hơn nữa có lẽ cũng giống họ, bị truy kích trên đường rút lui, chỉ là không rõ Velar có ra tay hay không.
Bạch Thời cũng đang tự hỏi vấn đề này: “Là đám Velar hả? Nếu hắn biết chúng ta đã quay vào liệu có tiếp tục đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-nay-hong-roi/1330873/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.