Mãi đến khi bay ra khỏi hành tinh nhỏ kia, đám Ân Kiệt mới dần dần tỉnh lại, lúc đó họ cũng đã bị khiêng sang phi thuyền mà Trọng Thiên biến thành, mở mắt ra nhìn thấy cảnh tượng lạ lẫm khiến mấy người ngơ ngác, sau đó biết đã có chuyện, đồng loạt cảnh giác.
Trọng Thiên được cài đặt tự động vận chuyển, đi theo phi thuyền của chủ nhân với tốc độ ổn định, đám Lam không cần ngồi trong khoang điều khiển, mấy người nhàn nhã ngồi trong phòng khách, giờ phút này nghe thấy động tĩnh trong phòng ngủ đều nhìn tới, Trì Tả đứng dậy đầu tiên, đẩy cửa ra quan sát.
Đám Ân Kiệt vô thức chạm vào súng bên hông, ngẩng đầu nhìn mới sững sờ, Ân Kiệt lén thở phào, tỉnh táo rất nhanh: “Có chuyện gì xảy ra? A Bạch đâu?”
Lam cũng vừa đi đến cửa phòng ngủ, khẽ cười: “Ở phi thuyền đằng trước, anh tôi có việc cần nói chuyện với thằng bé.”
Ân Kiệt cũng biết Lam, nhìn thấy hắn là hiểu mình không gặp nguy hiểm, liền ổn định cảm xúc cười với Lam, dẫn mấy người còn lại ra ngoài ngồi, sau đó nghe họ thờ ơ tự thuật quá trình, sắc mặt thay đổi mấy lần. Ân Kiệt hoàn toàn không biết nói gì cho phải, miệng há hốc, cuối cùng thở phào một cái. Mặc dù thân phận của hắn là thương nhân, nhưng gần đây đã bị Trọng huy chú ý, nếu không phải lần này chỉ phái lính quèn đi, có khi hắn đã chết rồi.
Ân Kiệt trấn tĩnh: “Cho nên Phượng Tắc thả các cậu đi như vậy?”
Joshua không có hứng thú với mấy người này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-nay-hong-roi/1330850/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.