Thiết bị phần cứng của học viện Hoàng Gia khá hoàn thiện, sân tập rất lớn, phải lớn hơn học viện Thiếu Niên mười lần, đã bao gồm các loại sân bãi, vô cùng tân tiến. Căn phòng Bạch Thời và nam sinh kia bước vào là loại phòng nhỏ bình thường nhất, không có vật che lấp, chỉ là một khoảng đất trống đơn giản, mục đích để hai bên có thể thoải mái đối kháng.
Ở trong học viện, năm nhất và năm hai dùng cơ giáp cấp thấp, đến năm ba mới được sử dụng cơ giáp trung cấp, hơn nữa vì phòng ngừa phát sinh nguy hiểm, tất cả đều không trang bị pháo hạt, chỉ có một thanh kiếm. Bạch Thời tỏ vẻ rất bình thường, sau khi tiến vào khoang điều khiển liền liếc mắt nhìn qua bàn điều khiển, nhấn nút start, chờ đợi bắt đầu.
Với tư cách luyện tập cùng, Bạch Thời không chủ động tấn công mà đứng đấy đợi đối phương ra tay trước, còn cậu thì cố gắng chậm lại phối hợp.
Nam sinh xoa tay nhìn Bạch Thời.
Ngày đầu tiên hắn bước vào học viện đã bị Tống Minh Uyên mê hoặc, sau đó được nghe kể về sự tích của đối phương thì càng chìm đắm sâu hơn, từ ngày ấy đã không gì ngăn cản nổi tình cảm này, mỗi ngày chỉ hận không thể nhìn đối phương nhiều hơn một chút. Mặc dù sâu trong lòng hắn cũng biết Tống Minh Uyên không phải là của mình, nhưng ít nhiều gì vẫn có một tia hy vọng, ai mà nghĩ nó lại tan vỡ nhanh như vậy. Hơn nữa hắn hoàn toàn không tưởng tượng được sẽ có một người xứng đôi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-lap-nay-hong-roi/1330836/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.