Thịnh Kinh. 
-Ha ha ha, nổ được, tốt! 
Trong điện Sùng Chính đèn đuốc sáng trưng,Mặt Thẹo, Chân Hữu Tài, Râu Rậm và đám người Tiểu Thất đang tụ họp trên đại điện cười cười nói nói, tâm tình vui sướng bộc lộ ra bằng lời, Vương Phác cũng cười gian xảo nói: -Tới Liêu Đông một lần cũng không dễ dàng, hiện giờ sắp đi, cũng không có vật gì tốt để tặng, vậy hãy đem thuốc pháo lớn này đưa cho Kiến Nô làm kỉ niệm đi, ha hả. 
Mặt Thẹo nói: -Tướng quân, lần này Kiến Nô tổn thất thật là nghiêm trọng rồi. 
-Ừ. Vương Phác gật đầu, nụ cười trên mặt từ từ biến mất, thần sắc bắt đầu trở nên ngưng trọng, quay đầu nhìn qua Râu Rậm nói: -Râu Rậm, kế tiếp đến phiên ngươi rồi, ngươi chuẩn bị xong chưa? 
Râu Rậm đứng dậy nói: -Tiểu nhân đã sớm chuẩn bị xong. 
Giọng nói của Vương Phác trở nên nặng nề nói: -Râu Rậm, Kiến Nô có thể đem đại đội nhân mã ra ngoài thành hay không đều phải xem ở ngươi rồi! 
Râu Rậm nghiêm nghị nói: -Tướng quân người cứ yên tâm đi, tiểu nhân nhất định làm tốt việc này. 
Vương Phác gật gật đầu, nói: -Râu Rậm, gọi các huynhg đệ vào đi. 
Râu Rậm quay đầu lạikhẽ vẫy tay, năm mươi têngia đinh có năng lực lần lượt tiến vào. 
Vương Phác đưa tay ra, cất cao giọng nói: -Đưa rượu lên! 
Tiểu Thất cho người mang cái bát lớn đến cho Râu Rậm và năm mươi gia đinh, sau đó rót đầy rượu trắng vào trong bát lớn cho mỗi người. Vương Phác cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004497/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.