- Bảo vật?
Sùng Trinh Đế vui vẻ nói:
- Không biết là bảo vật gì?
- Vạn tuế, bảo vật này là...
Vương Phác cố ý dừng một chút, đợi cho mọi người không kiên nhẫn được nữa mới đột nhiên nói:
- Ngọc tỷ Truyền quốc!
Ngọc tỷ Truyền quốc!
Ngọc tỷ Truyền quốc đã thất lạc tại Đại Mạc hơn hai trăm năm rồi!
Sùng Trinh Đế và văn võ bá quan thoáng chốc ngừng thở, nhìn chằm chằm túi vải màu vàng trong tay Vương Phác. Nếu trong túi vải màu vàng này là Ngọc tỷ Truyền quốc, vậy thì nó thật sự là bảo vật được xưng tụng, hơn nữa còn là tuyệt thế bảo vật! Ngọc tỷ Truyền quốc xuất hiện đột nhiên gây cho Sùng Trinh Đế và văn võ bá quan sự chấn động mạnh mẽ vượt xa việc bắt giữ được Nô tù Hoàng Thái Cực.
Nói cho cùng, Hoàng Thái Cực chẳng qua là một tù trưởng bộ lạc tái ngoại mà thôi, mà Ngọc tỷ truyền quốc thủy chung vẫn là một cái gai trong lòng các đời Hoàng đế Đại Minh!
Nhìn chung các thời kỳ triều đại Trung Quốc đều rất chú ý tính hợp pháp của quân quyền Thiên Thụ, mà Ngọc tỷ truyền quốc chính là vật tượng trưng của quân quyền Thiên Thụ, ngươi có Ngọc tỷ truyền quốc, ngươi chính là Hoàng đế vâng mệnh với trời, nếu ngươi không có Ngọc tỷ truyền quốc, vậy ngươi cũng không phải là chân mệnh thiên tử vâng mệnh với trời, nói khó nghe một chút chính là Ngụy Vương triều, ngụy Hoàng đế!
Mà Đại Minh khởi đầu từ Hồng Vũ, Ngọc tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004430/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.