Ngày hôm sau. 
Mặt trời lên cao, Vương Phác mới tỉnh lại từ trong cơn ngủ mê man, chỉ thấy miệng đắng lưỡi khô, đầu váng mắt hoa. 
Trần Viên Viên đang thêu hoa vội bỏ việc trong tay xuống, rót một cốc nước ấm đưa cho Vương Phác, nhẹ nhàng nói: 
- Tướng công chàng tỉnh rồi, uống nước đi. 
Vương Phác day day đầu hỏi: 
- Viên Viên, đây là đâu? 
Trần Viên Viên che miệng khẽ cười đáp: 
- Tướng công, đây là hành trướng của chàng mà. 
- Hành trướng? 
Vương Phác cau mày nói: 
- Chẳng phải ta đang uống rượu ở Tử cấm Thành sao, về hành trướng khi nào vậy? 
- Tướng công, đêm qua chàng uống rượu say. 
Trần Viên Viên vươn những ngón tay ngọc thon dài dịu dàng xoa bóp huyệt thái dương cho Vương Phác, vừa xoa bóp vừa khẽ nói: 
- Là hai vị Tiểu hầu gia đưa chàng về. 
- Uống rượu say? 
Vương Phác nghẹo cổ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng gật đầu nói: 
- Ừ, xem ra đúng là uống say rồi, chuyện tối qua ta không nhớ nổi chút gì. 
- Nương tử, nào, lại đây ngồi cạnh tướng công. 
Vương Phác vỗ vai Trần Viên Viên quyến rũ lườm Vương Phác một cái, ngoan ngoãn tới cạnh giường ngồi sát bên hắn. Vương Phác tiện tay vòng qua thắt lưng mảnh mai của Trần Viên Viên, bàn tay đã không còn thành thật men theo bờ mông tròn vo của nàng, thò sâu vào trong khe sâu thăm thăm. 
Trần Viên Viên không cự tuyệt cũng không đẩy, chỉ nhìn Vương Phác bằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004424/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.