Vương gia đại viện, noãn các của Vương Phác.
Trần Viên Viên và Nộn nương đang thêm than trúc vào trong hố bếp, than trúc này toàn là than trúc không khói thượng hạng. Cũng chỉ có nhà giàu có như Vương gia mới dám đốt, những lão bách tính bình thường vào mùa đông chỉ có thể đốt than củi rẻ tiền, có những nhà nghèo khổ đến than củi rẻ tiền cũng không có mà đốt, chỉ có thể giữ lấy hố băng mà chịu lạnh.
Cửa phòng đang đóng chặt bỗng nhiên mở ra, Vương Phác khoác một chiếc áo da hổ thật dày từ ngoài bước vào.
Nộn nương khẩn trương tiến lên đóng cửa kỹ lưỡng. Trần Viên Viên đã giúp Vương Phác cởi áo khoác xuống, treo lên giá áo, sau đó dịu dàng nói:
- Tướng công chàng mau đi ngồi xuống đi, ngàn vạn đừng để bị lạnh.
Vương Phác kéo Trần Viên Viên đến hố bếp ngồi xuống, hỏi:
- Cũng đã trở về Đại Đồng được mấy ngày rồi, Viên Viên nàng đã quen chưa?
Trần Viên Viên cười quyến rũ, nhẹ giọng nói:
- Chỉ cần có thể ở bên cạnh tướng công, thiếp ở đâu cũng được.
- Cái miệng nhỏ nhắn này của nàng quả thật ngọt đến chết người.
Vương Phác vươn cổ thổi nhẹ vào chiếc mũi ngọc của Trần Viên Viên, trong đầu lại hiện lên một loạt hình ảnh rất dâm đãng. Cái miệng nhỏ nhắn này của Trần Viên Viên chẳng những có ngọt đến chết người, mà còn có thể liếm chết người. Ực, nghĩ đến những điều dâm đãng, Vương Phác nhìn thấy ánh mắt của Trần Viên Viên thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004379/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.