Vương Phác lạnh nhạt nói:
- Mang theo người của ngươi Ở dưới chân núi xây dựng cơ sở tạm thời, ăn cơm, ngủ.
- Cái gì? - Râu Rậm suýt nữa hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề, không dám tin tưởng, hỏi lại.- Ăn Cơm ngủ, Tướng quân, ngài mới là ngay bây giờ?
- Đúng.- Vương Phác nói: - Chính là ngay bây giờ.
- Không thể nào. Râu Râm lẩm bẩm.- Lúc này đang là giữa tra, không ngủ được nha.
- Ngủ không được cũng phải ngủ.- Vương Phác nói: - Đây là quần lệnh.
- Được rồi.- Râu Rậm cào cào cái đầu, quay lại quát vài tên Bả tổng: - Nghe thấy hết con mẹ nó rồi chứ, Tướng quân ra lệnh chúng ta ăn trước trước. Sau đó ngủ!
- Cái gì?
- Việc này.
Vài Bả tổng ngơ ngác nhìn nhau nhưng không ai dám nghi ngờ quân lệnh của Vương Phác, đành phải phụng mệnh làm việc.
Khoa Nhĩ Thẩm.
Ô Khắc Thiện mang theo mấy quý tộc khẩn trương đi tới, đội trưởng thị Vệ Ba Đặc đang chỉ huy người thiết lập xa trận vội chạy ra đón.một tay ôm ngực hành lễ nói:
- Vương gia.sao ngài lại tới đây?
- Ba Đặc – Thân Sắc Ô Khắc Thiện hết sức nghiêm trọng, hỏi: - Xa trận bày xong chưa?
Ba Đặc đáp: - Sắp xong rồi ạ.
- Hai cối pháo cũng bày xong chưa?
- Bày xong rồi
- Thật sao? - Ô Khắc Thiện hơi bất ngờ, hỏi: - Quân Minh không tiến công hay sao?
- Không ạ, quần Minh đã hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004339/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.