Vương Phác nghe thấy giật mình, liền cùng Tiểu Thất quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy đại bản doanh lưu tặc sắp nhổ lên rồi, Tiểu Thất bèn nói:
- Tướng quân, xem ra lưu tực quả thực là sắp quay đầu rồi.
- Xem ra Lý Nham đã hiểu lấy được Đại Đồng không phải là chuyện dễ rồi.
Vương Phác bất giác hiện lên nụ cười thản nhiên, nói:
- Không biết Lý Nham định chuyển đi đâu? Quay lại chốn cũ Thiểm Tây hay đi xuống phía nam chiếm đánh phủ Thái Nguyên? Hay đi về phía đại mạc phía bắc, hay đi về phía đông tới kinh thành?
- Còn phải nói ư.
Tiểu Thất nói:
- Chắc chắn là trở về chốn cũ Thiểm Tây rồi.
- Không, không phải.
Vương Phác lắc đầu, hạ giọng nói:
- Lý Nham chắc chắn sẽ không quay về Thiểm Tây, bởi vì nơi đó quá nghèo, trở về chỉ có đường chết thôi!
Tiểu Thất nói:
- Vậy lưu tặc sẽ đi đâu?
Vương Phác nói:
- Nhanh thôi, lập tức sẽ biết lưu tặc đi đâu thôi.
Hà Nam, huyện Giáp.
Kế phân tán của Lý Nham đã hoàn toàn có hiệu quả, bởi vì sự giam hãm của Lý Quá và Lý Nham, đội quân của Mã Sỹ Anh đã rút về Phượng Dương, đội quân của Phó Tông Long cũng từ Đồng Quan rút về Tây An rồi, bây giờ quân địch đối mặt với Lý Tự Thành đã chỉ còn lại Hồng Thừa Trù trong thành Tương Dương.
Tình hình ở Hà Nam đã có biến chuyển tốt rồi, song tâm tình của Lý Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004242/chuong-124-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.