Nói trở lại, cho dù A Tế Cách không đủ tư cách trở thành tướng soái, cho dù A Tế Cách phạm vào bốn sai lầm không thể tha thứ, nhưng thiết kỵ Kiến Nô vẫn là thiết kỵ Kiến Nô vô địch dã chiến!
Ngoại trừ xa doanh triều Đại Minh, thì đến hiện tại trên thế giới này chưa bao giờ có một quân đội nào tại dã ngoại có thể cản trở được đột kích của kỵ binh Kiến Nô.
Cho dù kỵ binh Kiến Nô người đã kiệt sức, ngựa đã hết hơi, cho dù kỵ binh Kiến Nô lấy ít tấn công nhiều trên binh lực đang rơi vào tình thế không thuận lợi, nhưng muốn đối phó cùng đám ô hợp Lưu Tặc vẫn có thừa. Dưới tay A Tế Cách tuy chỉ có tám ngàn kỵ binh nhưng y có đủ tự tin, có thể phá hủy hơn năm vạn Lưu Tặc của Lý Nham ngay trước mặt!
Tiến hóa của chiến sự cũng dốc sức chứng minh tự tin của A Tế Cách hoàn toàn là rất có lý đấy.
A Tế Cách cũng không dùng chiến thuật kỵ binh vòng vo, tập kích. Hơn bảy nghìn kỵ binh Kiến Nô còn lại bày ra tư thế, tựa như một lớp cơn sóng gió động trời, hung tợn mà đánh lên trận địa phòng ngự khổng lồ của Lưu Tặc. Lập tức hai quân trước trận một mảnh người ngã ngựa đổ, hình tròn phòng ngự cuả Lưu Tặc lập tức bị đâm thủng một khối lớn!
Mộc thương trận của Lưu tặc chỉ được trang bị chút ít thiết thương căn bản là không ngăn cản nổi đột kích của trọng kỵ Kiến Nô.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004235/chuong-127-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.