Núi Lôi Công, hành dinh của Lý Nham.
Lý Nham đã mượn cớ dời khỏi, hành dinh chỉ còn lại một mình Trương hòa thượng và Kinh Mậu Thành, đống chén trên bàn hỗn độn, hai người vẻ mặt hồng hào, người đầy mùi rượu. Trong hai người này, một xuất thân từ thổ phỉ, một xuất thân từ hưởng mã đạo. Có thể nói là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Uống vào một chút rượu, hai người đã cùng kề vai sát cánh giống như huynh đệ tốt vậy.
Cuối cùng, Kinh Mậu Thành đề nghị hai người chính thức bái lạy, kết nghĩa huynh đệ, Kinh Mậu Thành lớn tuổi hơn làm đại ca.
- Huynh đệ.
Kinh Mậu Thành thân thiết vỗ vai Trương hòa thượng nháy mắt nói:
- Phải nói đệ cũng xuất thân từ hưởng mã đạo, căn bản không phải những người cùng đường với quan quân. Không phải huynh làm đệ sợ, đến lúc có chút chuyện gì đó, chắc chắn thằng Vương Phác kia sẽ đùa bỡn đệ. Nhưng nếu đệ dẫn theo huynh đệ đi tìm Lý đại soái nương tựa, vậy sẽ không giống lúc trước nữa.
- Huynh uống nhiều rồi.
Trương hòa thượng cười nói:
- Chắc chắn là uống nhiều rồi.
- Huynh không uống nhiều.
Kinh Mậu Thành nghiêm túc nói:
- Huynh và đệ nói chính sự đã lâu, nếu đệ có thể dẫn một ngàn hỏa thương thủ thuộc hạ của đệ sang bên này, Lý đại soái có thể mở rộng hỏa thương đội của đệ ra thành Hỏa khí doanh!
- Ôi, không nói những chuyện này nữa, chúng ta không nói nữa.
Trương hòa thượng lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004162/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.