Những món này đều là món ăn Đông Bắc, tiểu nhị biết thì quá tài, bởi vì những món ăn đông bắc được ra đời rất muộn, mãi cho tới cuối thời Thanh lượng lớn người Sơn Đông đi Quan Đông tiến nhập Liêu Đông mới bắt đầu hình thành, món ăn mang đậm phong vị của vùng đông bắc, mà lúc này mới là cuối thời Minh, tiểu nhị sao có thể biết được món ăn sau đó 200 năm được?
Vương Phác nói:
- Cho nên, nói phét cũng đừng nên nói quá lớn.
Tiểu nhị cung kính khen tặng:
- Đó là công tử học nhiều hiểu rộng rồi ạ.
Vương Phác lại nói:
- Tiêu Dao tửu lầu của các ngươi hình như làm ăn không được tốt lắm.
- Đừng nói nữa.
Tiểu nhị tức giận nói:
- Đều là do đám hủ nho hủ lậu của Phục xã đấy.
- Hủ nho hủ lậu của Phục Xã?
Vương Phác vừa nghe bỗng tỉnh người lại hỏi:
- Đó là chuyện gì?
Tiểu nhị nói:
- Công tử ngài không biết, trước đây Tiêu Dao tửu lầu chúng tôi làm ăn rất tốt, khi đó thực sự trật kín không còn chỗ ngồi, chỉ tiếc là 4 năm trước đám hủ nho hủ lậu của Phục xã đã làm cái gì “Lưu đô phòng loạn công yết”, khắp nơi công kích ông chủ chúng tôi, khiến cho tên tuổi của ông chủ chúng tôi bị ép xuống, việc làm ăn của tửu lầu cũng không lớn như trước nữa, ông chủ đã nhiều lần muốn bán tửu lầu đi, nhưng không ai dám mua, ôi ….
- Lưu đô phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004108/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.