Trần Đại Nương nghe nói thế thì gật gật đầu, thầm nghĩ Vương Phác là hoàng thân quốc thích, ai chán sống mới dám giả mạo gia đinh của hắn nên lập tức tin răm rắp, bà ta hỏi:
- Nếu là gia đinh của Phò mã gia thì mời vào trong, Tiểu Uyển cô nương trang điểm một chút sẽ ra.
- Không cần.
Người đứng đầu bọn gia đinh lãnh đạm nói:
- Chúng ta ở đây chờ được rồi.
- Cũng được.
Trần Đại Nương lên tiếng nói rồi nhanh chóng bước vào hậu viện, vừa sai nha hoàn chải đầu trang điểm cho Tiểu Uyển, lại cho người đi từ cửa sau đến hành dinh Đề đốc Yến Tử Cơ để báo tin tức.
Lão nương này có thể nói khá am hiểu, làm việc hết sức cẩn thận, nếu chẳng may đám người này thật sự do Vương Phác phái đến bà ta cũng không dám đắc tội, nếu chẳng may đám người này không phải do Vương Phác phái đến thì bà ta cũng cho người báo tin rồi, nên dù Tiểu Uyển có xảy ra chuyện gì cũng không can hệ gì đến bà cả.
Khi nhìn thấy mặt Vương Phác, Bạch Liên giáo chủ liền nói:
- Ơ, tiểu bại hoại, ngươi cuối cùng cũng đến rồi.
Vương Phác cười nói:
- Tỷ tỷ có việc gấp gọi, tiểu đệ sao không dám đến chứ.
Bạch Liên giáo chủ liếc mắt nhìn Vương Phác sẵng giọng nói:
- Ngươi lẻo mép thật, dụ dỗ được nhiều cô đây.
Vương Phác cười nói:
- Tỷ tỷ tốt, rốt cuộc có chuyện gì thế?
- Ta quên rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004081/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.