Trong trại của Cố Tam Ma Tử.
Cố Tam Ma Tử, Xích Cước Trương Tam và các thủ lĩnh đều đang có mặt ở trong lều trại đang lo lắng mong ngóng tin tức. Hải tặc được phái đi thăm dò tin tức mồ hôi nhễ nhại rốt cuộc đã trở lại, gã hải tặc đó khó nhọc chạy vào trong đại sảnh, nói không ra hơi:
- Đại Đương gia, không … không xong rồi! Đại đội thủy quân này rất tinh mắt, bọn chúng dường như đã phát hiện ra, đang trên đường thẳng tiến đến đảo Độc Sơn rồi.
- …
Xích Cước Trương Tam cả giận ném mạnh bát rượu đang cầm trên tay, hét lớn:
- Sao mũi của đám thủy quân này thính vậy, mũi chó à?
Trong con ngươi Cố Tam Ma Tử chợt lóe lên tia hung quang, quyết định thật nhanh:
- Đại đội thủy quân này có tổng cộng hơn 50 chiếc thuyền lớn nhỏ, trong đó lại có ba chiếc thuyền pháo buồm ba cột, đương nhiên là chúng ta không thể đấu lại được với bọn chúng, trận đánh này chúng ta chỉ có thể dựa vào mưu… à, có rồi! Thuyền của bọn chúng đều là thuyền lớn, chỉ có thể đi được ở chỗ nước sâu, chúng ta sẽ dụ chúng vào eo biển Hắc Long để đối phó.
- Eo biển Hắc Long?
- Cái gì cơ? Eo biển Hắc Long?
Xích Cước Trương Tam cùng các đầu lĩnh khác đều biến sắc.
Eo biển Hắc Long là một eo biển hẹp, nguy hiểm nối liền Đảo Độc Sơn và đảo Hắc Long, hai bên vách đá dựng thẳng đứng, cao đến mấy nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004072/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.