Một hình bóng xinh đẹp từ trong hang vọt ra nhanh như chớp, theo phản xạ Vương Phác ôm Hồng Nương Tử lùi lại hai bước, khi nhìn thấy rõ dung mạo của người kia, liền vui vẻ nói:
- Giáo chủ tỷ tỷ, là tỷ?
Người kia đúng là giáo chủ Bạch Liên giáo, nhìn thấy Vương Phác cũng không kìm được vui mừng, vui vẻ nói:
- Tiểu bại hoại?
Nói xong, Bạch Liên giáo chủ lại nói:
- Tiểu bại hoại, ngươi có gì ăn không? Tỷ tỷ đói sắp chết đến nơi rồi.
- A, tỷ chờ một chút.
Vương Phác vội vàng đưa Hồng Nương Tử vào hang, đặt nàng lên đống cỏ khô, rồi nói với Bạch Liên giáo chủ:
- Tiểu đệ sẽ đi tìm thức ăn cho tỷ.
Nói xong, Vương Phác chạy thẳng tới bờ cát, may là hai con gà rừng quay kia vẫn còn đó.
Vương Phác nhặt hai còn gà quay lên, rửa vào nước biển, rồi chạy về hang đá. Hắn để dành con gà béo hơn cho Hồng Nương Tử, đưa con còn lại cho Bạch Liên giáo chủ:
- Tỷ tỷ, tỷ ăn đi.
Bạch Liên giáo chủ nhìn Vương Phác một cách quyến rũ, lại nghiêng đầu nhìn Hồng Nương Tử một lát, chợt xé một cái đùi gà đưa cho Vương Phác, dịu dàng nói:
- Ngươi cũng ăn đi.
- Vâng.
Vương Phác đáp, nhận lấy đùi gà ăn như rồng cuốn.
Bạch Liên giáo chủ cũng thật sự rất đói bụng, cũng ăn ngấu nghiến, đến khi nửa con gà đã xuống bụng, mới mãn nguyện ợ một cái, hỏi:
- Tiểu bại hoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004051/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.