- Mau tránh ra nha...
Bạch Liên giáo chủ đột nhiên không khống chế được cảm xúc, lách mình lao đến Vương Phác.
Khi Nộn Nương và Lã Lục đứng ở phía sau Vương Phác đang muốn tiến lên bảo hộ Vương Phác, Bạch Liên giáo chủ đang xông tới trước dưới chân bỗng nhiên lảo đảo một cái, ưm một tiếng mềm nhũn ngã sụp xuống, Vương Phác vội vàng tiến lên hai bước vươn tay ôm lấy, thân thể mềm mại đẫy đà kiện mỹ của Bạch Liên giáo chủ mềm nhũn gục trong lòng Vương Phác.
Vương Phác một phen ôm lấy vòng eo mảnh mai của Bạch Liên giáo chủ, cúi đầu nhìn chỉ thấy sắc mặt nàng trắng bệch, đôi mắt đẹp đóng chặt, đã lâm vào hôn mê, Biện Ngọc Kinh nóng vội đi lên trước có chút bận tâm nói với Vương Phác:
- Vương tướng quân, sư phụ của ta giống như bị thương, thế nhưng ta tìm không ra Người bị tổn thương chỗ nào...
- Nàng thương ở trong lòng.
Vương Phác đưa ra tay phải, hơi khom lưng nâng đầu gối Bạch Liên giáo chủ đem thân thể mềm mại của nàng bế bỗng lên, sau đó bước đi về trướng của mình, phía sau, Đường Thắng còn có hơn trăm tên tướng sĩ quan quân nhất thời tru lên như sói, ánh mắt hưng phấn nhiệt tình, tựa hồ người ôm mỹ nhân hồi trướng chính là bọn họ.
Ngày mới sáng, Lý Nham, Tống Hiến Sách và Viên Thì Trung liền suất lĩnh đại quân chạy tới đại doanh thành Bắc.
Vương Phác biết Lý Nham lợi hại, cũng biết Tống Hiến Sách không phải ngọn đèn cạn dầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2004008/chuong-230-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.