Nam Kinh, đại doanh Yến Tử Cơ.
Lúc Vương Phác dẫn Thư ký quân vụ Liễu Như Thị tất tả vào phòng, Thư ký tình báo Liễu Khinh Yên đã đợi được một hồi lâu. Nhìn thấy Vương Phác và Liễu Như Thị cùng vào, trong đôi mắt của Liễu Khinh Yên không khỏi hiện lên một chút ghen tỵ.
Tuy nhiên, chút ghen tỵ này chợt lóe rời chợt tắt, yêu nữ Liễu Khinh Yên này rất nhanh đã khôi phục lại thần thái quyến rũ, dùng cặp mắt xinh đẹp nhìn về phía Vương Phác, nói:
- Phò mã gia, phương bắc đã xảy ra chuyện lớn.
Vương Phác nói:
- Xảy ra chuyện lớn gì?
Liễu Khinh Yên nói:
- Một tin xấu, một tin tốt, ngài muốn nghe tin xấu trước hay tin tốt trước?
- Tin tốt.
Vương Phác nói:
- Đương nhiên là nghe tin tốt trước.
Liễu Khinh Yên nói:
- Tin tốt chính là Lý Nham đã chết, Hồng cô nương ngài ngày nhớ đêm mong hiện đã thành tiểu quả phụ trẻ đẹp rồi.
- Khụ
Vương Phác lộ vẻ mặt xấu hổ, có chút ngượng ngùng nói:
- Đây mà coi là tin tốt gì chứ?
- Sao lại không phải là tin tốt?
Liễu Khinh Yên lại nhẹ nhàng nói:
- Ngài có biết Lý Nham chết như thế nào không?
Vương Phác nói:
- Chết làm sao?
Liễu Khinh Yên nói:
- Là bị Sấm tặc giết chết đấy.
- Hả?
Vương Phác ngạc nhiên nói:
- Sấm tặc quả thật là đã giết Lý Nham?
- Không phải vậy sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003924/chuong-257-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.