- Thái tử giả?
Chu Thường Phương khẽ giật mình, vội ra hiệu cho quản gia đi ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Chu Thường Phương và lang trung. Chu Thường Phương thấp giọng hỏi:
- Tại sao tiên sinh biết Thái tử là giả?
Lang trung nói:
- Thái tử thật đã chết ở trong đại lao ở Bắc Kinh rồi, sao có thể tới Nam Kinh mà kế vị nữa?
- Hả?
Chu Thường Phương thất thanh nói:
- Thái tử thật đã chết ở trong đại lao Bắc Kinh? Nhưng… nhưng Vương Đạc đại nhân còn có một vị ở Hàn lâm viện kiểm chứng, nói Thái tử là thật mà?
Lang trung nói:
- Điều này thì không phải là đơn giản sao. Thiên hạ rộng lớn, muốn tìm một người có tướng mạo giống thì đâu có khó? Hơn nữa lời nói của Vương Đạc và vị Hàn Lâm Viện đó có nhất định là thật không? Với quyền thế của Tôn Truyền Đình và Vương Phác, ép hoặc là mua chuộc hai tiểu quan như vậy thì không phải là dễ quá sao.
Chu Thường Phương cũng nói:
- Nhưng ngoài Thái tử còn có Vĩnh vương, Định vương, còn cả công chúa Trường Bình…
Lang trung không khách khí, ngắt lời nói:
- Vương gia, ngài dám khẳng định lời nói của Vĩnh vương, Định vương và công chúa Trường Bình là thật không?
- Chuyện này…
Chu Thường Phương nghe vậy cứng họng, một lúc sau mới thấp giọng hỏi:
- Xin hỏi tiên sinh là ai?
Lang trung khẽ mỉm cười, tỏ vẻ sâu sa nói:
- Là người đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003852/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.