Hoàng thành Nam Kinh, điện Văn Hoa.
Cao Hoằng Đồ đang xử lý sự vụ với Khương Viết Quảng, Vương Đạc, thì một quan chức Ty Thông chính chạy vào, quỳ xuống nói:
- Ba vị các lão, đã xảy ra chuyện.
Cao Hoằng Đồ gác bút lông trong tay lên giá bút bằng ngọc, lạnh nhạt nói:
- Từ từ nói, xảy ra chuyện gì?
Viên quan run giọng đáp:
- Cao các lão, sáng nay Trung ương quân bỗng phong tỏa các cửa thành Nam Kinh, tuyên bố không có chỉ lệnh của tổng đốc, bất kỳ quan viên, sai dịch nào trong thành cũng không được rời khỏi thành, các công sai được phái đi Tùng Giang, Thường Châu, Tô Châu cũng bị chặn lại.
- Cái gì?
Cao Hoằng Đồ giận tím mặt nói:
- Không có chỉ lệnh của phủ tổng đốc, tất cả quan viên, sai dịch đều không được phép ra khỏi thành ư?
- Đúng là khoa trương mà, thật lớn giọng!
Khương Viết Quảng cười lạnh nói:
- Té ra nha môn tổng đốc Ngũ tỉnh của Vương Phác còn lớn hơn nội các của triều đình ư?
- Phản rồi!
Vương Đạc cũng bực tức nói:
- Trong mắt Vương Phác có còn vương pháp không vậy?
- Đi.
Cao Hoằng Đồ lãnh đạm nói:
- Khương các lão, Vương các lão, hai người theo lão phu đi đến cửa Thái Bình, lão phu cũng muốn xem, không có chỉ lệnh của tổng đốc Ngũ tỉnh, thì có rời khỏi thành Nam Kinh được không?
- Đi!
- Đi!
Khương Viết Quảng, Vương Đạc theo Cao Hoằng Đồ rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003781/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.