Lúc này Vương Phác mới hỏi Sử Khả Pháp:
- Vì sao Sử đại nhân muốn từ quan?
Sử Khả Pháp im lặng.
Vương Phác lạnh nhạt nói:
- Không muốn thông đồng làm bậy với bọn ta?
Sử Khả Pháp bĩu môi, vẫn không lên tiếng.
Vương Phác chỉ vào đôi câu đối trên tay vệ binh, hỏi:
- Sử đại nhân, ngài biết tại sao bổn hầu muốn tặng cho ngài câu đố này không?
Không đợi Sử Khả Pháp trả lời, Vương Phác lại nói tiếp:
- Bởi vì ngài là người có khí tiết nhất trong số các quan viên Đại Minh! Sử đại nhân cũng không mua danh chuộc tiếng, cũng không kết bè kết cánh, cũng không tham ô trái pháp luật, cũng không vì việc riêng mà mà làm việc bất hợp pháp, cũng không quỳ gối trước quyền quý, Hải Cương Phong được hoàng đế Gia Tĩnh khen là “thần kiếm” của Đại Minh cũng không hơn được ngài.
Sử Khả Pháp chắp tay, cau mày nói:
- Hầu gia quá khen.
Vương Phác đổi giọng, lại nói:
- Nhất định trong lòng Sử đại nhân mắng ta là kẻ quyền nịnh, có phải thế không?
Lần này Sử Khả Pháp không né tránh, lãnh đạm nói;
- Chẳng lẽ không không đúng sao?
Mặt hơi sa sầm, Vương Phác trầm giọng nói:
- Như vậy Sử đại nhân lại càng không nên từ quan, nếu bổn hầu là gian nịnh, ngài nên kiên trì ở lại trong triều đình, tiếp tục tranh đấu với bổn hầu. Hải Cương Phong triều Gia Tĩnh chỉ là một huỵên lệnh thất phẩm nho nhỏ, nhưng không cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003764/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.