Vương Hồ Tử vội vàng giậm chân trên đất kính cẩn hành quân lễ, cất cao giọng nói:
- Ty chức thay các huynh đệ cảm tạ!
Đông Bình Châu, ngoài hai vạn kỵ binh của Tác Nạp Mục, tám vạn kỵ binh còn lại của bộ lạc Khoa Nhĩ Thấm toàn bộ trú đóng tại đây.
Lần này Nam chinh, Đa Nhĩ Cổn đã điều động tổng cộng mười tám vạn kỵ binh Mông Cổ, trong đó mười vạn kỵ binh Khoa Nhĩ Thấm làm cánh trái, dọc theo bờ phải Vận Hà xuôi nam, ngoài ra tám vạn kỵ binh thuộc các bộ lạc Mông Cổ Khách Nhĩ Khách, Sát Cáp Nhĩ, Thổ Tạ Đồ vân vân làm hữu quân, dọc theo bờ trái Vận Hà xuôi nam, lúc này thuận tiện trú đóng tại khu vực Vận Thành.
Đa Nhĩ Cổn rõ ràng rút ra được giáo huấn từ trận chiến Liêu Thành lần trước, không để cho kỵ binh Mông Cổ và Bát Kỳ Kiến Nô tụ thành một đoàn nữa, mà làm cho kỵ binh Mông Cổ tách ra hành động, sau khi phân binh kỵ binh Mông Cổ có thể tự động tiến hành bắt người cướp của, tự mình tiếp tế tiếp viện, nhờ vậy liền giảm bớt cho đại quân Kiến Nô gánh nặng lương thảo đồ quân nhu thật lớn.
Hơn nữa kỵ binh Mông Cổ có được tính cơ động cao độ, căn bản không cần lo lắng sẽ bị quân Minh tiêu diệt từng bộ phận.
Đông Bình Châu, đại doanh Mông Cổ.
Dự thân vương Đa Đạc ngồi chỗ cao trong lều lớn, Sát Hãn, Mãn Chu Tập Lễ, Ban Khắc Đồ, Tác Cát Nhĩ bốn vị Thân vương Khoa Nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003721/chuong-348-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.