Sau khi vào Liêu Thành, Đa Đạc không hề do dự liền lệnh cho Tô Khắc Tát Cáp dẫn một tên Kiến Nô đi lấy chiến mã, còn chuẩn bị lương khô và nước uống, một tên còn lại nhanh chóng tàn sát dân trong thành, Đa Đạc thì xông thẳng vào thành dinh trong thành, mệnh lệnh cho tướng phòng giữ Kiến Nô trong thành mang theo hai ngàn Kiến Nô ra khỏi thành cùng rút lui.
Dưới nghiêm lệnh của Đa Đạc, hành động của Kiến Nô vô cùng khẩn trương, chưa đến hai canh giờ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Gần giữa trưa, Đa Đạc cuối cùng đã dân hơn vạn quân Kiến Nô của Chính Bạch Kỳ và Tương Bạch Kỳ bắt đầu hoảng sợ rút về phía bắc, do có thêm sáu ngàn chiến mã, hơn vạn quân Kiến Nô có thể thay nhau cưỡi, tốc độ hành quân nhanh hơn nhiều.
Đêm đến, Hồng Nương Tử cuối cùng đã dẫn bốn vạn kỵ binh tới Liêu Thành, nhưng lúc này Đa Đạc đã dẫn hơn vạn quân Kiến Nô chạy về phía bắc được hơn trăm dặm tới châu Cao Đường, do trước khi đi Đa Đạc đã giết hết dân chúng người Hán trong thành Liêu Thành, còn đốt sạch thành trì bằng một mồi lửa, vì thế Hồng Nương Tử không biết đã có đội đại quân Kiến Nô vượt qua Liêu Thành chạy trốn về phía bắc.
Hồng Nương Tử vừa hạ lệnh cho hạ trại, vừa phái rất nhiều trinh thám cưỡi ngựa đi tìm kiếm tung tích tàn binh của Kiến Nô ở khắp nơi, bốn vạn kỵ binh giăng lưới rợp trời ở khu vực ba trăm dặm trong Liêu Thành, đợi bại binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003648/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.