Đông Bình Châu, ngoại ô.
Phần lớn xác ngựa ở ngoài thành cuối cùng đã được gom lại, xếp thành một đống lớn. Tướng sỹ quân Trung Ương của hai đại đội đã chất một đống củi lớn, lại rưới dầu hỏa. Lý lão gia tay cầm bó đuốc châm lựa vào đống củi, ngọn lửa hừng hực bốc cháy, rất nhanh đã hoàn toàn nuốt chửng lấy thi thể chiến mã được xếp thành đống.
Lý lão gia lại quay đầu, nói với Trịnh Thành Công một cách vô cùng nghiêm túc:
- Trịnh tướng quân, mời ngài dẫn người đến nơi hoang dã tìm thử một lần nữa, ngàn vạn lần đừng bỏ sót bất kỳ một cái xác ngựa nào! Lão hủ đã lập quân lệnh trạng trước mặt Hầu gia, tuyệt sẽ không để cho mã ôn lan tràn vào các tỉnh ở ngoài Sơn Đông.
Trịnh Thành Công nghiêm nghị nói:
- Lý lão tiên sinh xin cứ yên tâm, ty chức đã phái ra tổng cộng bốn đại đội quân nhu, đang truy tìm nơi hoang dã bốn phía, nếu như trên hoang nguyên còn có xác ngựa do Kiến Nô, Thát Tử vứt lại, thì tuyệt sẽ không lọt khỏi ánh mắt của các tướng sỹ.
Lý lão gia khẽ vuốt cằm nói:
- Vậy thì lão hủ yên tâm rồi.
Trải qua bốn ngày hành quân gấp gáp không biết ngày biết đêm, rốt cuộc đội hỏa thương của Đường Thắng đã đánh tới ngoài Sơn Hải Quan!
Nhìn thấy tòa quan thành ở đằng xa, Đường Thắng thở phào một hơi. Trên Sơn Hải Quan thoạt nhìn có vẻ rất yên lặng, trên tuyết ở trước quan cũng sạch sẽ, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003627/chuong-389-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.