Nam Dương, bộ Tư Lệnh Mặt Trận.
Liễu Khinh Yên cầm tình báo của giáo đường Bạch Liên giáo các nơi truyền đến đi vào phòng của Liễu Như Thị, nói:
- Như Thị muội, tình báo của đường khẩu các nơi Sơn Tây, Thiểm Tây, Tứ Xuyên đều đã tập hợp lại rồi.
Liễu Như Thị đang nhìn bản đồ, ngẩng đầu lên, vui vẻ nói:
- Ồ, có tình báo của nơi nào?
Liễu Khinh Yên nói:
- Ngô Tam Quế ở Sơn Tây án binh bất động, xem ra cũng không định thừa cơ hội này xuất binh.
- Đây cũng là chuyện nằm trong dự liệu.
Liễu Như Thị khẽ vuốt cằm nói:
- So với hai tên thảo khấu Lý Tự Thành và Trương Hiến Trung này, Ngô Tam Quế là xuất thân con nhà tướng, vừa giảo hoạt vừa không dễ đối phó. Tên này dù sao cũng từng là quan Tổng binh của triều đình, năm xưa lúc trấn thủ Liêu Tây là chướng ngại Kiến Nô khó có thể vượt qua.
Liễu Khinh Yên nói:
- Lại nói đến Lý Tự Thành. Lần này Lý Tự Thành xuất ra khoảng hai mươi vạn quân, chủ tướng lãnh quân là cháu của Lý Tự Thành Lý Song Hỷ, còn có đại tướng Lưu Tông Mẫn, Điền Kiến Tú cũng xuất chinh theo.
- Hai mươi vạn?
Liễu Như Thị nói:
- Tổng binh lực lưu tặc Lý Tự Thành cũng không quá ba mươi vạn. Xem ra nạn đói ở Thiểm Tây đã rất nghiêm trọng rồi, bằng không Lý Tự Thành cũng không thể được ăn cả ngã về không như vậy.
- Còn có Trương Hiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003598/chuong-397-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.