Chương trước
Chương sau
Tống Ứng Tinh có chút băn khoăn ngồi xuống, bỗng phát hiện trên bàn Vương Phác đặt cuốn sách “Thiên Công khai vật” của hắn biên, Vương Phác mỉm cười, lật trang sách “Thiên Công khai vật” ra cười nói:

- Lão Tống, trong cuốn sách này của ngươi chỉ ghi chép đơn giản về bảo thuyền, mã thuyền, thuyền lương thực, không biết có phải đã biết công nghệ gia công những loại thuyền này?

Vừa nhắc tới vấn đều học thuật, biểu hiện của Tống Ứng Tinh bỗng tự nhiên lại, từ từ nói:

- Trong lịch vạn niên lão phu đã ở Trấn Hải chế tạo thuyền đã vài năm rồi. Đối với công nghệ chế tạo thuyền và kết cấu các loại thuyền thủy quân cũng có nghiên cứu sơ qua. Xét về mặt công nghệ mà nói, chế tạo bảo thuyền cũng không phải là không thể, khó nhất là không tìm được loại gỗ phù hợp và thợ thủ công lành nghề.

Vương Phác phất tay áo, cười nói:

- Lão Tống, loại gỗ thích hợp và thợ thủ công lành nghề có thể từ từ tìm được, bây giờ ta muốn hỏi ông câu khác, liệu có thể chế tạo được loại thuyền bọc thép phủ dày của thuyền 8 cột buồn và thuyền 7 cột buồm, dùng để ngăn lửa đạn quân địch?

- Phủ lớp sắt dày?

Tống Ứng Tinh kinh ngạc, chợt lắc đầu nói.

- Không thể, chuyện này tuyệt đối không thể.

Vương Phác cười hỏi:

- Vì sao lại không thể?

Tống Ứng Tinh cười chua xót nói:

- Đinh bên mạn thuyền sẽ phải đóng dày, nhưng cứ như vậy trọng lượng thuyền chiến sẽ càng tăng lên, thuyền 9 cột buồm, 8 cột buồm và 7 cột buồn vốn có hình dáng to lớn, nếu muốn tất cả các mặt bọc thép thì phải bọc bao nhiêu miếng thép, tăng trọng lượng lên bao nhiêu? Chiến thuyền nặng như vậy, bao nhiêu cánh buồm mới bảo đảm được tốc độ? Khó, quá khó!

- Chẳng phải chúng ta đã có máy hơi nước sao?

Vương Phác cười nói.

- Vì sao không cho máy hơi nước lên tàu 9 cột buồm, 8 cột buồm và 7 cột buồm? Tới khi đó chúng ta dùng máy hơi nước làm động lực chính, dùng cánh buồn hỗ trợ, bình thường sẽ dùng cánh buồm, khi tác chiến với tàu địch sẽ dùng máy hơi nước chạy, lão Tống thấy thế nào?

- Máy hơi nước?

Tống Ứng Tinh có chút không nghĩ kịp theo Vương Phác, hai tay khoanh lại, nói:

- Lấy trò chơi của Stephen đã làm đó ra sao? E là ngay cả một chiếc thuyền nhỏ cũng không nhúc nhích được, thuyền 7 cột buồm, 8 cột buồm và 9 cột buồm xàng không cần nhắc tới nữa

- Ha ha ha ….

Vương Phác bật cười to.

- Lão Tống cứ đùa, chiếc máy hơi nước đầu tiên Stephen tạo ra dù nhỏ, nhưng chiếc máy hơi nước sau này y tạo ra lại lớn. Nếu y có thể làm ra được chiếc máy hơi nước lớn như vậy, ông nói liệu có thuyền 9 cột không? Nếu một chiếc máy hơi nước không kéo được, vậy 2 chiếc, 3 chiếc thì sao?

- Chuyện này ….

Tống Ứng Tinh thần sắc khẽ động đậy, chìm vào suy tư, hồi lâu sau mới hạ giọng nói:

- Hầu gia, Stephen thực sự có thể làm được chiếc máy hơi nước lớn vậy sao?

Vương Phác nghiêm nghị nói:

- Đương nhiên có thể rồi.

Tống Ứng Tinh cẩn thận cân nhắc một chút, nghiêm nghị nói:

- Hầu gia, lão hủ có thể thử xem.

- Không phải là thử, mà phải làm ra!

Vương Phác trầm giọng nói.

- Lão Tống, ngày mai ông sẽ lên đường tới cục đóng thuyền Trấn Hải. Nếu trong viện khoa học quân sự có chuyên gia công nghệ đóng tàu thuần thục nào thì tốt nhất ông nên đưa đi cùng, sau khi tới Trấn Hải lão tiếp quản toàn bộ cục đóng tàu. Nếu cần loại gỗ nào, cần bao nhiêu thợ thủ công, bao nhiêu đất, bao nhiêu ngân lượng, bao nhiêu nhân sự, ông có thể trực tiếp yêu cầu Nội các. Nội các sẽ ủng hộ công việc của ông một cách vô điều kiện!

Từ trong ngữ khí của Vương Phác, Tống Ứng Tinh đã thấy được sự bức thiết mà trước nay chưa từng có, thấy được Vương Phác thực sự rất muốn tạo ra một đội thủy quân hùng mạnh.

Mặc dù Tống Ứng Tinh không biết vì sao Vương Phác lạ khẩn thiết như vậy, nhưng ông ta rõ ràng đã bị cảm nhiễm tình cảm của Vương Phác rồi, từ từ đứng dậy, trên mặt lão cũng lộ rõ vẻ ngưng trọng mà từ trước tới giờ chưa có, nói:

- Hầu gia, lão hủ chuyện khác không dám khoa trương, nhưng thuyền 7 cột buồm, 8 cột buồm, 9 cột buồm bọc thép, bất luận thế nào cũng muốn thay Hầu gia chế tạo ra. Dù là Diêm Vương có muốn bắt lão già này đi, lão cũng phải cố chống chọi cho tới ngày chế tạo xong tàu bọc thép mới ngừng thở!

Vương Phác vỗ một cái lên đùi phải, cung kính hành quân lễ với Tống Ứng Tinh, nghiêm nghị nói:

- Lão Tống, xin nhờ!

Tống Ứng Tinh quay người bước đi, nhưng bước ra tới cửa lại đứng lại, quay đầu lại nói:

- Hầu gia, nếu muốn tạo ta hạm chiến bọc thép sớm, tốt nhất nên cố gắng khôi phục Liêu Đông càng sớm càng tốt! Bởi vì tạo ra thuyền 7 cột buồn, 8 cột buồm, 9 cột buồm cần phải có gỗ lớn. Loại gỗ như vậy cả triều Đại Minh chỉ có hai nơi có. Loại gỗ của Quý Châu không tốt bằng Liêu Đông, hơn nữa đường đi nguy hiểm, rất khó vận chuyển. Chất lượng gỗ của Liêu Đông thượng thừa mà có thể vận chuyển qua biển. Vì vậy, lão hủ thấy tốt nhất vẫn là dùng gỗ của Liêu Đông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.