Cù Thức Tỷ nói:
- Vương gia yên tâm, đội bảo an tuyệt đối sẽ không gây trở ngại cho Trung Ương quân, tuy nhiên...
Vương Phác mỉm cười nói:
- Cù đại nhân cũng yên tâm, sau khi san bằng Liêu Đông, bổn vương sẽ nhất định dựa theo điều khoản của lệnh Giết Hồ mà làm, đất đai, nhân khẩu, gia súc, lương thực sẽ thuộc về đội bảo an.
Cù Thức Tỷ mỉm cười nói:
- Vậy thì hạ quan xin thay mặt các huynh đệ của đội bảo an tạ ơn Vương gia.
Sắc mặt Vương Phác đột nhiên trầm xuống, quát khẽ:
- Cù Thức Tỷ!
- Có hạ quan!
Cù Thức Tỷ vội ưỡn ngực hô.
Vương Phác trầm giọng nói:
- Sáng mai, dẫn ba doanh bảo an tiến về Sơn Hải Quan, sau khi qua quan ải, đi dọc theo hành lang Liêu Tây gióng trống khua chiêng tiến sát Thịnh Kinh, lôi kéo sự chú ý của quân chủ lực Kiến Nô, còn bổn vương dẫn Trung Ương quân tiến vào theo đường biển, một khi Đa Đạc dẫn quân chủ lực Kiến Nô tới đánh, lập tức vu hồi ra bên sườn Kiến Nô, hai mặt giáp công tiêu diệt chúng.
- Vâng!
Cù Thức Tỷ hô lớn.
Thịnh Kinh, phủ đệ của Đa Đạc.
Đa Đạc đang thở vắn than dài, gần đây tình hình Kiến Nô không được tốt, sau thất bại ở trận Tế Ninh, Bát Kỳ Kiến Nô chỉ còn lại Chính Bạch Kỳ với hơn một vạn người, nhưng phải nuôi sống gần hai mươi vạn người già, phụ nữ và trẻ em, hơn nữa hiện giờ không còn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003553/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.