Thái Nguyên, hành viên lâm thời của Vương Phác.
Triệu Lục Cân dưới sự hướng dẫn của Lã Lục tiến vào hành viên gặp Vương Phác, không được gặp Vương Phác tâm trạng của Triệu Lục Cân có chút không yên ổn, dù có nói thế nào từ sau khi Vương Phác rời Đại Đồng y cũng đã từng gặp lại vài ba lần, bao gồm cả lần đầu hàng Lưu Tặc, đầu hàng Kiến Nô, nếu Vương Phác muốn qua cầu rút ván thì Triệu Lục Cân cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo thôi.
Tuy nhiên sau khi nhìn thấy Vương Phác trong lòng Triệu Lục Cân cũng yên tâm phần nào.
Khi gặp mặt, không đợi Triệu Lục Cân thi lễ Vương Phác liền tiến đến thân thiết ôm cánh tay Triệu Lục Cân, kéo y ngồi xuống ghế. Triệu Lục Cân vừa mừng vừa sợ đứng lên, hướng về Vương Phác thi lễ sau đó mới cung kính đứng hầu một bên.
Nhìn thấy bộ dạng câu nệ của Triệu Lục Cân, Vương Phác mỉm cười nói:
- Lục Cân à, ngươi đừng đứng nữa, ngồi nói chuyện đi.
Triệu Lục Cân cung kính nói:
- Không dám, trước mặt Vương gia ty chức nào dám ngồi chứ.
Vương Phác cười ha hả không miễn cưỡng Triệu Lục Cân nữa, nói sang chuyện khác:
- Lục Cân à, nếu bổn vương nhớ không lầm thì ngươi và ta đã hơn ba năm rồi không gặp đúng không?
- Đúng là thế!
Triệu Lục Cân vội nói:
- Vương gia rời khỏi Đại Đồng dường như chỉ mới ngày hôm qua, mới đó mà đã hơn ba năm rồi.
Vương Phác như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003536/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.