Một lát sau, trừ binh lính canh gác ra, hầu như tất cả quân đội cùng reo hò tiến thẳng về phía thành Đông Kinh, quân Mạc phủ trong thành đã không còn ý chí chiến đấu, không đợi Trung Ương quân tới, đã lập tức giải tán. Ngay từ trận Thượng Dã, ý chí chiến đấu của người Nhật Bản đã bị Trung Ương quân Đại Minh phá tan rồi. 
Trung Ương quân Đại Minh ùn ùn tiến lên, dùng Long Vương pháo làm nổ tung cửa thành, rồi không tốn nhiều sức xông vào thành Đông Kinh, từ từ mở màn cho một cuộc tàn sát cực kỳ tàn ác, táo bạo nhất, máu tanh nhất trong lịch sử Nhật Bản kể từ khi có chữ viết tới nay... 
Một tên lính Trung Ương quân đá văng cánh cửa một tòa nhà, vừa nhìn vào bên trong đã đã hoảng sợ ngây người ra. 
Trong sân viện không lớn lắm, đầy ắp người, lớn có nhỏ có, nam nữ có, có cả nông dân từ ngoài thành chạy tới tị nạn, cũng có dân chạy nạn từ phía tây tới, có những dân thường tay không tấc sắt, lại có binh lính Mạc phủ tay cầm binh khí...Những người này lớn bé, già trẻ khác nhau, nhưng trên khuôn mặt và trong mắt, lại hoàn toàn giống nhau ở một điểm: Sợ hãi, vô cùng sợ hãi! 
Tuyệt vọng, vô cùng tuyệt vọng! 
Tên lính Trung Ương quân vội cầm cái còi đeo trên cổ thổi một hơi dài, tiếng còi chói tai xé rách không gian, từ xa xa trên đường cái nhanh chóng vang lên tiếng bước chân, một trung đội Trung Ương quân cầm súng lắp lưỡi lê chạy tới. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-dai-minh/2003487/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.