Nhưng mà, hiện giờ con kiến Tiêu Sách đó lại khinh thường anh ta, hoàn toàn không để ý tới anh ta, khiêu khích anh ta, điều này khiến cho Lâm Áo không thể nào nhẫn nhịn được, trực
tiếp ra tay.
“Ầm.”
Một luồng uy thế đáng sợ phát ra từ trên người Lâm Áo.
“Đi chết đi.”
Lâm Áo quát lớn.
Bỗng nhiên, hai cánh tay phồng lên gấp đôi, sau đó năm ngón tay bày ra dáng vẻ ưng trảo, mạnh mẽ về tới trước mặt Tiêu Sách.
Củ đánh này vừa mạnh, vừa độc.
“Hửm? Ưng Trảo Công sao?”
Tiêu Sách nhìn loại công pháp mà Lâm Áo đã thi triển ra, trong mắt lộ ra một tia vui mừng, sau đó ung dung lùi về sau.
Nếu như nói, thứ mà hiện tại Tiêu Sách cần nhất là gì, thì đó chính là bí tịch võ học.
Anh có một thân nội khí, nhưng chỉ biết một số phương pháp sử dụng đơn giản, căn bản không có phương pháp sử dụng cao thâm gì.
Có một cuốn bí tịch duy nhất, chính là cuốn kiếm quyết kèm theo cuốn công pháp Trường Xuân của nhà họ Triệu.
Chỉ là, dù sao đó cũng là kiếm quyết, chuyên thiết kế cho cao thủ dùng kiếm. Tiêu Sách không thể ngày nào cũng vác theo một thanh kiếm sau lưng được...
Cho nên, khi nhìn thấy Ưng Trào Công mà Lâm Áo thi triển, Tiêu Sách lập tức quyết định, xem thử bộ công pháp của Lâm Áo rốt cuộc ra sao.
Theo cơ thể của Tiêu Sách lùi về sau một bước, cứ thứ nhất của Lâm Áo không hề thành công, mà rơi vào ghế sô pha sau lưng Tiêu Sách.
“Răng rắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622175/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.