Chương trước
Chương sau
Lúc này, khi cô ấy nghe rằng Tiêu Sách vậy mà đã giúp cho sức mạnh của cô tăng lên tới tầng thứ ba của Tiên Thiên Công, cũng bất chấp trong lời nói của Tiêu Sách có lỗ hổng, trong ánh mắt ngay lập tức sáng bừng,
"Anh nói, tôi đã tiến đến tầng thứ ba của Tiên Thiên Công, cùng cảnh giới với bác Hàn Tô sao?" Lâm Bán Thanh có chút chấn động, không nghĩ được rằng mình thế mà lại có thể trở thành cao thủ như Hàn Tô, giống như là đang nằm mơ vậy.
"Đúng vậy, dựa theo tiêu chuẩn của Tiên Thiên Công, cô và Hàn Tô đã ở trên cùng một cảnh giới rồi, thậm chí còn hơn cả ông ta, ông ta chẳng qua là giai đoạn đầu của tầng thứ ba, mà cô đã ở đỉnh rồi."

"Chẳng qua là, sức mạnh và can đảm của Hàn Tô, thực sự đã được rèn đúc từ cuộc chiến này đến cuộc chiến khác mà ra, mặc dù là các người ở trên cùng một cảnh giới, thậm chí cảnh giới còn cao hơn cả ông ta, nhưng e rằng Hàn Tô chỉ dùng một cú đấm nhẹ thôi cũng đã có thể đánh bại cô..."
Tiêu Sách nhìn vẻ mặt hưng phấn của Lâm Bán Thanh, nhịn không được mà nói thật.
Suy cho cùng, tuy rằng Lâm Bán Thanh đã tăng tới đỉnh của tầng thứ ba, nhưng mà trước khi kỹ năng thực chiến được cải thiện, thì vẫn không thể so sánh với một cao thủ như Hàn Tô.
Huống hồ tình hình thực tế của Lâm Bản Thanh, có chút giống với tình hình thực tế của Phương Bác và Cổ Minh.
Chỉ mới rèn luyện dưới nguy hiểm này đến nguy hiểm khác, bọn họ mới có thể phát huy được sức mạnh của bản thân một cách tốt nhất, biết cách tận dụng tốt nhất từng chút sức lực Ỗcủa bản thân mình.
Lâm Bán Thanh lại một lần nữa nhận được câu trả lời chắc chắn của Tiêu Sách, giờ phút này cảnh giới của cô ấy, quả thật đã cùng một cảnh giới của Hàn Tô.
Còn những lời nói tiếp theo về sức mạnh gì gì đó, Lâm Bán Thanh căn bản không hề quan tâm, mà là nhấc chân vọt tới trước mặt Tiêu Sách, nhón chân muốn hôn Tiêu Sách một cái.
"Cảm ơn anh, Tiêu đại ca, lần này lại có thể tăng tới tầng thứ ba của Tiên Thiên Công, tôi thật sự rất vui vẻ. "
Thái độ khác thường như thế này của Lâm Bán Thanh, không còn là khí chất lạnh như băng như ngày xưa nữa, ở trước mặt Tiêu Sách, buông thả chính mình.
Sau khi cô ấy hôn môi Tiêu Sách, cũng biết hành động của mình có chút không thích hợp, trên mặt lộ ra sự khó xử nhàn nhạt, đứng ở trước mặt Tiêu Sách, ánh mắt mắt không dám nhìn thẳng Tiêu Sách, đáng yêu vô cùng.
Khi Tiêu Sách nhìn thấy cái tâm tình như gái mới lớn của Lâm Bán Thanh thì cũng cảm thấy có chút buồn cười,
Hơn nữa, Lâm Bán Thanh này, cũng không còn lạnh như băng nữa nữa, mà ngay cả cách xưng hô với anh, trong nháy mắt, cũng đã thay đổi, thế mà lại gọi anh là Tiêu đại ca, đây là một sự phát triển không hề nhỏ.
"Đi thôi, chỉ sợ là đại ca Lâm ở bên ngoài đã chờ đến sốt ruột rồi, chúng ta ra ngoài xem xem..."
Tiêu Sách nhìn dáng vẻ như gái mới lớn của Lâm Bán Thanh, có chút không nói nên lời, nói với Lâm Bán Thanh.
Ngoài phòng.
Lúc này Lâm Vân và ông cụ Lâm, đang gắt gao nhìn chằm chằm vào trong phòng, trong ánh mắt có chút chờ mong.
"Bố, bố nói xem Tiêu Sách thực sự có thể khiến cho sức mạnh của Bán Thanh tăng lên tới tầng thứ hai của Tiên Thiên Công sao? Nếu như nói thật sự như vậy, sợ rằng về sau nhà họ Lâm chúng ta rời khỏi thành phố Giang Lăng, hay cho dù là gia nhập Thương Minh Hoa Quốc, cũng không có gì kỳ lạ cả..."
Trong ánh mắt của Lâm Vân lộ ra một chút khao khát.
"Nếu như Tiêu Sách thực sự có thể làm được, vậy thì việc nhà họ Lâm chúng ta gia nhập vào Thương Minh Hoa Quốc, cũng không thành vấn đề, nhưng điều quan trọng nhất là phải trải chặt Tiêu Sách vào chiếc xe chiến của nhà họ Lâm chúng ta, mà ngược lại, để gia nhập vào Thương Minh Hoa Quốc, thì có cái gì kỳ lạ đầu..."
Ánh mắt của ông cụ Lâm tựa như xuyên qua cả thời gian lẫn không gian, nhìn thấy phương hướng phát triển trong tương lai của nhà họ Lâm, giọng điệu hờ hững nói.
Toàn thân Lâm Vân chấn động, có chút đăm chiêu.
Chẳng qua là, nếu như thật sự giống như lời ông cụ Lâm nói, nếu như Tiêu Sách có thực lực mạnh mẽ như vậy, anh ta làm sao có thể cam tâm tình nguyện lệ thuộc vào nhà họ Lâm, dốc sức làm lụng cho nhà họ Lâm...
Trong lúc nhất thời, trong lòng Lâm Vân tâm loạn như ma...
Vào lúc cả hai người đều có đang băn khoăn, cánh cửa trong phòng mở ra.
Lâm Bản Thanh và Tiêu Sách, đi ra cùng nhau.
Lúc này, trên mả Lâm Bán Thanh, hiện ra sự hưng phấn khó có thể đè nén được, không còn dáng vẻ lạnh lùng như ngày xưa nữa.
"Bán Thanh, con."
Lâm Vân nhìn Lâm Bán Thanh, nhìn thấy con gái nhà mình, lại có thể thay đổi nhiều như vậy, trong lúc nhất thời, có chút không tin nổi.
"BỐ, con đã tăng lên được tới tầng thứ ba của Tiên Thiên Công, chẳng qua là hiện tại trên người có chút khó chịu, con muốn đi tắm một cái, sau đó lập tức quay lại..."
Lâm Bản Thanh nhìn vào ánh mắt có chút mong đợi của Lâm Vân, ngay lập tức mỉm cười, cả người lẫn mặt đều lộ ra sự tự tin vô cùng, khiến cho Lâm Vân sửng sốt.
Không đợi cho mọi người kịp nói chuyện, lúc đó Lâm Bán Thanh đã biến mất khỏi đám người, chỉ còn mỗi Lầm Vân và ông cụ Lâm có chút sững sờ ở lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.