Ông cụ Lâm là chủ nhân thật sự của nhà họ Lâm, Tiêu Sách rất để ý đến việc qua lại với ông cụ Lâm.
Hơn nữa, Tiêu Sách cũng có một số chuyện muốn xin ông cụ Lâm chỉ bảo trực tiếp.
Chỉ là bây giờ anh còn có chút chuyện muốn dặn dò với mấy người Thủy Oa, Phương Bác và Cố Minh, đành phải bảo Lâm Bán Thanh đến đón anh muốn một chút.
Đương nhiên Lâm Bán Thanh không có ý kiến gì, sau khi có được câu trả lời chắc chắn của Tiêu Sách, gương mặt cô lộ vẻ vui mừng, sau đó ngồi xe đi về.
Còn Tiêu Sách cũng về khu ổ chuột với đám người Thủy Oa.
"Anh Sách, bọn em không tìm được anh Pháo Hỏa, bọn em lại không tìm được người thật sự đứng sau âm mưu này, quả thật cũng thấy hơi mất hứng."
Phương Bác đầy tiếc nuối nói.
"Có lẽ, anh Pháo Hỏa này vẫn còn ra tay nữa, nhưng mục đích của anh Pháo Hỏa rốt cuộc là gì? Tôi vẫn không nghĩ ra..."
Cố Minh thấy hơi khó hiểu, bình thường, Cổ Minh và bọn họ cũng không có qua lại, sao anh Pháo Hỏa này khi không lại ra tay với bọn họ?
"Như thế này, anh Pháo Hỏa đã từng bắt cóc một em gái tên là Ôn Liễu, mà em gái tên Ôn Liễu đó chính là bạn của anh Sách, anh Pháo Hỏa đương nhiên là đã bị anh Sách dạy cho một bài học..."
Phương Bác kể lại chuyện cũ cho Cố Minh nghe.
"Nếu tôi đoán không nhầm, lần này có lẽ là anh Pháo Hỏa muốn trả thù anh Sách, chỉ là thực lực anh Sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622127/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.